Mẹ tôi và bát cơm
Cái răng lung lơ như bản hợp đồng người già việc nhẹ
Cái răng đã trải trần đôi thế hệ
Mắm muối dưa cà giản dị nuôi thân...
Đang bù đầu, gõ lạch cạch bên bàn tính. Tiếng chuông điện thoại kêu vang, đầu dây bên kia giọng mẹ líu ríu giữa vô vàn tiếng động của mảnh sân quê lúc xế chiều, tiếng gà con tíu tít gọi mẹ, tiếng con nghé từ cánh đồng trước nhà chạy về, rồi lững thững, thản nhiên gọi nhau. Giọng mẹ run vì sương......
Năm 1985, khi tốt nghiệp thủ khoa trường sư phạm, cô gái trẻ Nguyễn Thị Tuyết gốc Sài Gòn lại chọn Mỹ Tho (Tiền Giang) - nơi có con sông Tiền hiền hòa bồi đắp nhưng cũng còn lắm khó khăn - để dạy học. ...
Nhà thơ La Quốc Tiến có nhiều bài thơ hay, nhiều câu thơ hay... Những câu thơ hay khi đứng riêng một mình nó vẫn có sức lay động mạnh mẽ, lung linh tỏa sáng, mê hoặc lòng người như ngắm nhìn người đẹp....
những cơn gió mỏi chân ngoài thềm cửa không buồn đếm lá rụng
hình như mùa chớm tàn
buổi sáng đi ngang buổi chiều đi ngang
quên cả nghiêng vai cho những điều sắp mất...
Đang say sưa chỉ dẫn thì nghe thấy tiếng cười rúc rích, ngẩng lên, quả nhiên hai con bé làm công chẳng quan tâm gì tới lời nói của cô, chỉ chọt nhau cười. Chúng nó lập tức nghiêm lại, thu tay nhìn đi chỗ khác....
Cho 09889293...
Bồng bềnh trôi giữa cơn say
Lòng như quán vắng đong đầy niềm đau
Ngoài trời sầm sập mưa mau
Từng chung rượu lạt rót vào lòng đêm....
Giao thừa chỉ là khoảnh khắc ngắn ngủi trong tích tắc để chuyển giao từ năm cũ sang năm mới, nhưng mọi thứ chuẩn bị cho thời khắc này thì diễn ra từ rất lâu. Có khi từ những ngày đầu tháng chạp lúc gió chướng lao rao về trên mái phố, khi mọi việc của năm cũ được hoàn thành ráo riết để chuyển sang......
1.
Ngày hai mươi tháng Chạp âm, Lãm xách xe chạy đến trường, đứng bơ vơ giữa cái cột xi-măng đã được quét vôi trắng toát, chờ Kim đến. Sân trường mùa này vắng ngắt. Tưởng như sinh viên đã chán chê cái hộp diêm này quá rồi, nên chỉ chờ dịp cuối năm là rút đi hết. Lãm nghĩ, có thể giờ này......
Đẩy chiếc xe ba gác đậu cặp mé nhà, Bưởi múc gáo nước rửa mặt rồi bước vào. Dì Hai ngạc nhiên:
- Bữa nay sao về sớm vậy con?
Thong thả mở tủ lấy cuốn sổ đặt lên bàn và lật từng trang, Bưởi cười nhẹ:
- Má quên chỉ còn hai tuần lễ nữa là tới đám cưới con rồi.......
1. Minh thấy Hiển ngộ nghĩnh như cậu thanh niên mới lớn nhưng chững chạc trước tuổi, Minh tò mò. Lần gặp đầu tiên sau bảy năm, Minh ngạc nhiên, Hiển cao (mà Hiển vốn đã cao), vạm vỡ (ngày trước Hiển ốm nhom, gầy còm), tóc lòa xòa và có cả râu, râu quai nón hẳn hòi. Lần gặp ấy, Minh không hề nhận ra......
Về miền Tây Nam bộ, nhắc đến rừng tràm là người ta liên tưởng ngay đến rừng U Minh. Rừng tràm tồn tại và phát triển nhiều nhất ở hai tỉnh Cà Mau và Kiên Giang với các địa danh nổi tiếng là U Minh Hạ và U Minh Thượng. Tại các tỉnh Long An, Tiền Giang, Đồng Tháp, An Giang, Hậu Giang cũng có diện tích......
1. - Này nắng, nắng có màu gì?
- ...
- Này mưa, mưa có màu gì?
- ...
Nắng mưa mải miết vờn đuổi nhau, hết đêm rồi ngày, thỉnh thoảng ném trả một câu khinh khỉnh: “Chúng tao trong suốt”, rồi cười rúc rích....
Tưởng nhớ anh hùng liệt sĩ Trừ Văn Thố
Sông Ba Rày ngày ấy tiễn đưa
Nước mắt em yêu dâng triều sóng nổi
Sông dài biệt tăm con cá lội
Anh ra chiến trường, thọ thương chia ly!...
Mỗi buổi sáng, tôi đạp xe qua hai con dốc để đến trường. Con đường dài nhưng quen thuộc lắm. Tôi nhớ rất rõ, cuối con dốc thứ nhất, sau khúc quanh là ngôi nhà màu trắng. Đó là một căn biệt thự lớn cổ xưa nằm trên một rặng đồi thấp, dưới tàn thông xanh mướt. Căn nhà được ngăn cách với thế giới bên......
Truyện ngắn của Nathaniel Hawthorne (Mỹ)
“Peter, anh thật không chịu cân nhắc gì cả sao?” - ông John Brown nói, trong lúc cài cúc chiếc áo khoác quanh cái bụng phệ của mình, và đeo găng tay vào. “Lý do gì khiến anh từ chối để lại tôi căn nhà cũ nát, xộc xệch......
Có những con đường, dòng sông hàng ngày ta vẫn bước chân qua, có những người ta vẫn gặp mỗi sáng mai đến công sở. Ngỡ rằng quá quen thuộc mà biết đâu mình chưa thấu hiểu, nói gì đến yêu tha thiết, nặng nợ nghĩa tình? Mới biết rằng: cần sống sâu với cõi người hơn là sống lâu. Vì có thể đo được chiều......
Con biết là má sẽ bỏ con đi
Nhưng sự thể dường như quá sớm
Bảy mươi sáu mùa xuân bận rộn
Má cực nhiều hơn vui...
Hà thành đêm nay mưa hay tạnh
Thu có vàng hoa sữa đã trao hương
Phố nhỏ đèn khuya còn thao thức
Như những lần ta lặng lẽ bên em....