những cơn gió mỏi chân ngoài thềm cửa không buồn đếm lá rụng hình như mùa chớm tàn buổi sáng đi ngang buổi chiều đi ngang quên cả nghiêng vai cho những điều sắp mất
đó là những ngày không có cơn bão rớt mưa vẫn lê thê một nỗi nhớ dài những tiếng cười đẩy đưa xô chiều trôi tuột sự im lặng vô hình gợi chút âm vang
một, hai... xòe tay... ta cùng đếm bình yên những con số vô tri nói về tháng năm mơ hồ như bụi bay ngoài ngõ ta nhầm lẫn giữa không và có đỏ mắt đi tìm màu xanh trên chiếc lá khô!
đỏ mắt đi tìm... sợi tóc đã chớm rêu (ta hạnh phúc mà buồn bã ngồi mơ hạnh phúc!) lừa bịp chính mình ta vờ tất bật thảng thốt đi tìm những - điều - rất - thật
Ý kiến bạn đọc