Trại sáng tác truyện ngắn và bút ký Tiền Giang khai mạc ngày 4/12/2008 với sự tham dự của 22 cây bút là hội viên Chi hội Văn, cộng tác viên Tạp chí Văn nghệ và CLB sáng tác trẻ. Kể từ ngày thông báo phát động......
Giao thừa chỉ là khoảnh khắc ngắn ngủi trong tích tắc để chuyển giao từ năm cũ sang năm mới, nhưng mọi thứ chuẩn bị cho thời khắc này thì diễn ra từ rất lâu. Có khi từ những ngày đầu tháng chạp lúc gió chướng lao rao về trên mái phố, khi mọi việc của năm cũ được hoàn thành ráo riết để chuyển sang......
Trong số này:
VĂN:
NHÌN LẠI VÀ ĐI TỚI - Nguyễn Khắc Phê, GHI NHẬN VỀ TRẠI TRUYỆN NGẮN VÀ BÚT KÝ TG - Cỏ May,
Hồi nhỏ, mỗi lần theo ba về quê nội tôi đều thấy ớn khi ngang qua miễu Bảy Bà. Ngôi miễu nằm dưới gốc cây da xà, cạnh bến đò tấp nập xuồng, ghe xuôi ngược. Cây da rất lớn, những cọng rễ to tướng chằng chịt, bóng mát rợp quanh làm tăng vẻ thâm nghiêm, huyền bí....
Có dịp ghé vào trụ sở Hội Văn học nghệ thuật Tiền Giang (tại số 3A, Lê Lợi, Thành phố Mỹ Tho) vào những ngày cuối năm này, nhiều người hẳn sẽ ngỡ ngàng và cảm thấy thú vị với rất nhiều tranh ảnh, đồ mỹ nghệ và thư pháp được trưng bày tại đây. Đã thành thông lệ, mỗi dịp cuối năm Hội lại tổ......
1.
Ngày hai mươi tháng Chạp âm, Lãm xách xe chạy đến trường, đứng bơ vơ giữa cái cột xi-măng đã được quét vôi trắng toát, chờ Kim đến. Sân trường mùa này vắng ngắt. Tưởng như sinh viên đã chán chê cái hộp diêm này quá rồi, nên chỉ chờ dịp cuối năm là rút đi hết. Lãm nghĩ, có thể giờ này......
Đã thành thông lệ, hễ thời tiết trở mùa chớm lạnh, là lòng tôi lại nao nao chờ đón xuân về, để cùng bạn bè rủ nhau du thưởng Hội chợ Hoa xuân. Mấy bữa trước, Ngô Minh Quân (Chín Quân), Trưởng phòng Văn hóa Thông tin, Chủ tịch Hội Sinh vật cảnh thành phố Mỹ Tho điện nhắc tôi đúng ngày 26-1, tức nhằm......
Đẩy chiếc xe ba gác đậu cặp mé nhà, Bưởi múc gáo nước rửa mặt rồi bước vào. Dì Hai ngạc nhiên:
- Bữa nay sao về sớm vậy con?
Thong thả mở tủ lấy cuốn sổ đặt lên bàn và lật từng trang, Bưởi cười nhẹ:
- Má quên chỉ còn hai tuần lễ nữa là tới đám cưới con rồi.......
1. Minh thấy Hiển ngộ nghĩnh như cậu thanh niên mới lớn nhưng chững chạc trước tuổi, Minh tò mò. Lần gặp đầu tiên sau bảy năm, Minh ngạc nhiên, Hiển cao (mà Hiển vốn đã cao), vạm vỡ (ngày trước Hiển ốm nhom, gầy còm), tóc lòa xòa và có cả râu, râu quai nón hẳn hòi. Lần gặp ấy, Minh không hề nhận ra......
Thông qua con đường mổ đẻ, cuối cùng, tôi cũng được chào đời dù hình hài không nguyên vẹn.
Người ta bảo hình dạng tôi là kết quả của một vụ cưỡng dâm, là hậu quả của chất độc da cam, là...
Thời gian và dinh dưỡng không thể làm tôi lớn lên và nói được. Nó bị câm, bà hàng xóm......
LỐI QUẢNG
Nam:
Con sóng nhấp nhô bến bờ xanh ngát
Mấy ngả sông dài sóng gợn lao xao
Nữ: Anh là ai, đến tự nơi nào
Mà ngơ ngẩn trước sông Tiền bến hẹn? ...
Về miền Tây Nam bộ, nhắc đến rừng tràm là người ta liên tưởng ngay đến rừng U Minh. Rừng tràm tồn tại và phát triển nhiều nhất ở hai tỉnh Cà Mau và Kiên Giang với các địa danh nổi tiếng là U Minh Hạ và U Minh Thượng. Tại các tỉnh Long An, Tiền Giang, Đồng Tháp, An Giang, Hậu Giang cũng có diện tích......
1. - Này nắng, nắng có màu gì?
- ...
- Này mưa, mưa có màu gì?
- ...
Nắng mưa mải miết vờn đuổi nhau, hết đêm rồi ngày, thỉnh thoảng ném trả một câu khinh khỉnh: “Chúng tao trong suốt”, rồi cười rúc rích....
1. Ta đến từ đất và nơi ta về
Vẫn đất!
Đất và ta tồn vong trận khóc cười
Trời ở quá cao
Riêng phần bí mật
Có đất cận kề ta không còn cô độc lẻ loi
Như em kiều mỵ là thế, phù phiếm là thế
Khởi nguyên từ chiếc xương sườn thân yêu của ta nặn bởi Chúa trời
Nhìn từ trên cao, kinh Cổ Cò thẳng tắp như một sợi chỉ giăng nối liền sông Cái Cối với Ngã Sáu....
Mỗi buổi sáng, tôi đạp xe qua hai con dốc để đến trường. Con đường dài nhưng quen thuộc lắm. Tôi nhớ rất rõ, cuối con dốc thứ nhất, sau khúc quanh là ngôi nhà màu trắng. Đó là một căn biệt thự lớn cổ xưa nằm trên một rặng đồi thấp, dưới tàn thông xanh mướt. Căn nhà được ngăn cách với thế giới bên......
Truyện ngắn của Nathaniel Hawthorne (Mỹ)
“Peter, anh thật không chịu cân nhắc gì cả sao?” - ông John Brown nói, trong lúc cài cúc chiếc áo khoác quanh cái bụng phệ của mình, và đeo găng tay vào. “Lý do gì khiến anh từ chối để lại tôi căn nhà cũ nát, xộc xệch......
mỗi ngày
em tự vẽ cho mình khuôn mặt mới
khác em
ngụy trang những hình hài cảm xúc
trưng bày một ma-nơ-canh...
Có những con đường, dòng sông hàng ngày ta vẫn bước chân qua, có những người ta vẫn gặp mỗi sáng mai đến công sở. Ngỡ rằng quá quen thuộc mà biết đâu mình chưa thấu hiểu, nói gì đến yêu tha thiết, nặng nợ nghĩa tình? Mới biết rằng: cần sống sâu với cõi người hơn là sống lâu. Vì có thể đo được chiều......
Khoảng tháng mười một, mười hai trở đi trời se lạnh, mùa hanh khô đến và tự nhiên, đất miệt vườn dễ đi lại rất nhiều, đó cũng là lúc bọn trẻ chúng tôi ngong ngóng về quê để dự phần vào việc tát đìa. Nhà ngoại miệt vườn, cũng chỉ có một con mương sâu nơi khuất nẻo. Mặt ao thường gợn sóng phô bày đôi......