Buôn Đôn vốn là nơi định cư, sinh sống của một cộng đồng đa dân tộc, trong đó có sự cộng cư của nhóm dân tộc Lào, góp phần tạo nên sắc thái riêng của quê hương. Bên cạnh đó có sự hiện hữu một ngôi nhà gỗ mang đậm nét kiến trúc cổ điển của xứ sở hoa Chăm - Pa, như một minh chứng cho sự hòa nhập tích cực của họ trong đời sống vật chất, văn hóa và tinh thần của nhóm dân tộc anh em trên địa bàn.
Cao Bằng, mảnh đất vùng biên viễn với một vẻ đẹp hùng vĩ bởi những ngọn núi xanh biếc. Trong những danh lam thắng cảnh nổi tiếng của Cao Bằng có Khu du lịch thác Bản Giốc được xem là thác nước lớn thứ tư thế giới; đây cũng là thác nước tự nhiên lớn nhất khu vực Đông Nam Á.
Chùa Hồ Thiên nằm trong Khu di tích nhà Trần tại Đông Triều. Ngôi chùa đã được Bộ Văn hoá, Thông tin (nay là Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch) công nhận là Di tích lịch sử - văn hoá cấp quốc gia từ năm 2006. Trải qua bao thăng trầm của lịch sử, chùa Hồ Thiên huy hoàng trong lịch sử đến nay chỉ còn là phế tích, nhưng khu thánh địa linh thiêng nguyên sơ này đang được tích cực tôn tạo, nhằm trả lại những giá trị vốn có.
Chùa Quan Đế (trước đây còn gọi là Quan Đế Thánh Miếu) được xây dựng vào năm 1890, do người Hải Nam - một trong những tổ chức Hoa kiều sinh sống ở vùng đất Tiền Giang vào cuối thế kỷ XIX lập nên (hiện tọa lạc tại khu phố 1, phường 3, TP. Mỹ Tho).
Nằm cách Hà Nội 150km, khu di tích lịch sử cấp quốc gia Lam Kinh ở xã Xuân Lam, huyện Thọ Xuân là một trong những danh thắng nổi tiếng của tỉnh Thanh Hóa. Di tích này nằm giữa một vùng cây cối xanh tươi, rộng khoảng 30ha, gồm đền, miếu, lăng và một hành cung của các vua nhà Hậu Lê mỗi lần về bái yết tổ tiên.
Cùng với lợi thế đường bờ biển dài, nhiều di tích và danh thắng đẹp thuận lợi cho phát triển du lịch, Khánh Hòa còn có một nền văn hóa biển đảo lâu đời với nhiều giá trị đặc trưng, đặc sắc, như: văn hóa ẩm thực, phong tục tập quán, nghi lễ, ngành nghề truyền thống, nghệ thuật diễn xướng… Chính vì thế, việc phát huy và gìn giữ những giá trị văn hóa này không chỉ mang tính bảo tồn những vốn quí dân gian mà còn có ý nghĩa quan trọng trong việc định hướng phát triển du lịch địa phương trong tương lai.
Linh Phước cổ tự, còn gọi là chùa Phật Đá, tọa lạc tại thị trấn Mỹ Phước, H.Tân Phước (Tiền Giang). Chùa có quy mô không lớn, nhưng là ngôi chùa nổi tiếng ở vùng Đồng Tháp Mười. Trước kia, chùa có một pho tượng bằng đá, theo các nhà nghiên cứu là tượng thần Visnu thuộc văn hóa Phù Nam.
1. Một lần về thăm quê Bác
Con đường dẫn vào nhà, hai bên là dậu dâm bụt được xén tỉa, tạo thành bức tường thiên nhiên màu xanh, điểm những bông hoa đồng nội. Trong ngôi nhà tranh nhỏ bé, giản dị, có chiếc chõng tre, có khung cửi mà thân mẫu của Bác từng vừa bế con vừa dệt vải; rồi bếp, rồi chạn bát, chiếc rương gỗ đựng lúa, ngô…
Để lại những đôi giày, chúng tôi lội bộ hàng cây số dưới một “hoang mạc” nước để đi tìm lại dấu tích của thương cảng Vân Đồn. Nhưng khi đến nơi, thương cảng đầu tiên của nước Đại Việt giờ chỉ còn lại một bãi mênh mông những miểng sành, như những mảnh vỡ của thời gian còn sót lại.
Người ta đi thuyền chòng chành 8 tiếng đồng hồ để ra đảo Phú Quý, nhưng không thể nào tìm thấy cát vàng, biển xanh hay một cái resort sang trọng để nghỉ dưỡng. Vẻ xinh đẹp của hòn đảo này chỉ có thể thấy được từ những tay mê mải phiêu lưu.
Nằm bên dãy Trường Sơn hùng vĩ, huyện Đại Lộc mang vẻ đẹp đặc trưng của miền sơn cước Quảng Nam với nhiều đồi, sông, hồ, khe, suối và thác nước nên thơ. Đại Lộc cũng được dòng sông Thu Bồn tắm mát vào mùa hè, ban tặng phù sa vào mùa mưa, đưa khách thương hồ lên miền ngược hoặc xuôi về Cửa Đại, Hội An nên đời sống người dân từ xưa cũng có nhiều điều thi vị.
Ninh Bình là một tỉnh đầu áp rừng, chân gối biển, nơi có sông, có đền chùa cũ kỹ, có nhiều cái nhất trong mỗi bước chân khám phá của lữ khách. Ninh Bình là nơi có tượng Phật lớn nhất nước Việt, nơi còn duy nhất một nhà thờ đá Phát Diệm đẹp đẽ... Một khác biệt nữa ở Ninh Bình là còn có một làng Việt cổ mang đậm vẻ đẹp làng quê...
Tống ôn - tống gió là một lễ tục có từ lâu đời ở Nam bộ. Nó gắn liền với các nghi thức trai đàn, cúng cô hồn cũng như gắn với một số lễ tục khác nên nó rất phổ biến ở vùng nông thôn Nam bộ trước đây. Ngày nay, tuy lễ tục này không còn được phổ biến như trước nhưng vẫn được nhiều địa phương như Cần Thơ, Vĩnh Long, Long An... tổ chức. Mục đích của lễ tục này là cầu bình an cho gia đình, xóm làng, tống khứ những gì xui rủi để mong đón nhận những điều tốt lành trong thời gian tới.
Một ngôi đình độc nhất vô nhị: có cây bồ đề mọc trên nóc và buông rễ xuống ôm trọn toàn bộ ngôi đình suốt trăm năm qua. Nhờ vậy mà ngôi đình không bị sập dù bên trong đã có dấu hiệu mục nát...
Khởi thuỷ thì Hà Nội chẳng qua cũng chỉ là những cái làng quần tụ ven sông. Mỗi làng chỉ có một đường, một cổng, một đình nhưng có nhiều ngõ xóm. Ngõ ngách, sông hồ là hai trong nhiều đặc điểm của Hà Nội.