Thái Tràng sinh trưởng ở vùng đất sông Tiền, là giáo viên dạy Toán, nên tư duy của anh chủ yếu là kiểu tư duy lô-gich, khách quan. Người đọc chưa đọc nhiều thơ anh có thể suy luận rằng, kiểu tư duy này dễ khiến thơ Thái Tràng khô khan, nặng về lý trí. Thế nhưng, đọc và khám phá thơ Thái Tràng, tôi cảm nhận hầu hết những bài thơ của Thái Tràng đều mang hình tượng thơ lung linh và ngôn ngữ thơ biến ảo, đa nghĩa. Điều này đã tạo nên phong cách thơ riêng biệt, độc đáo của Thái Tràng. Thơ của Thái Tràng có sự hài hòa giữa tình và cảnh, giữa ý tứ và hình tượng thơ, tạo nên những bài thơ lung linh, biến ảo và khơi gợi trong tâm hồn người đọc những cảm xúc thẩm mỹ thăng hoa.
Hồn thơ của Thái Tràng thấm đẫm hương vị, sắc màu và nhịp điệu của sự vật, thiên nhiên vùng sông Tiền, sông Hậu.
Nắng đồng bằng ôm hôn mặt sông
Lục bình Sơn Nam trần lưng tắm sóng.
(Trên đỉnh cầu Cần Thơ)
Hồn thơ Thái Tràng thường ẩn chứa cái hồn sâu nặng của sự vật và sức sống tiềm tàng, mạnh mẽ của con người vùng Đồng bằng sông Cửu Long.
Có phải châu thổ trở mình cuộn tròn ký ức
Mê Kông hoang dã gương mặt phù điêu
Vầng trán suy tư vỡ nắng chiều cộm sóng
Đàn sếu ưu tư vạt rừng tràm nguyên sinh gió lộng
Hồng hoang điển tích
Tình người phép lạ
Vuốt ve châu thổ thăng trầm
Trái ngọt từ tâm.
(Châu thổ)
Hơn 25 năm làm thơ, hành trình thơ của Thái Tràng nhiều lần bị đứt đoạn, tưởng như anh đã từ giã công việc sáng tác thơ. Thế nhưng, niềm đam mê thơ vẫn âm ỉ trong tâm hồn Thái Tràng và anh vẫn âm thầm sáng tác những bài thơ mới. Tập thơ đầu tay của Thái Tràng như mật ngọt của đời người được anh chắt chiu dâng tặng cho cuộc đời.
Ý kiến bạn đọc