Tôi nhớ rõ hè năm ấy, tôi được nghỉ học hôm trước thì tối hôm sau, tôi và mẹ đã ra tàu ngược Yên Bái rồi cả một năm, tôi phải chờ đợi rất lâu mới đến kì nghỉ hè. Có nghĩa là phải qua học kì I, qua Tết rồi kết thúc học kì II tôi mới được lên găp chị và bố. Tôi thích đi tàu lắm, vì nó sẽ ru tôi vào......
Trước năm 1975, tại các trường bán công, tư thục khắp tỉnh Định Tường, và một số trường ở Long An có một ông thầy dạy Pháp văn rất nổi tiếng. Ông nổi tiếng không chỉ vì nói tiếng Tây như gió, mà còn vì một… cố tật “dễ thương” mà học sinh thi nhau truyền miệng như một hiện tượng lạ: Ông mắc tật cà......
Nhân thăm bạn ở Vĩnh Long tôi tìm được tài liệu thú vị về cù lao Tân Phong, một xã đảo giàu có của huyện Cai Lậy. Cuộc đất hình bình hành nằm giữa sông Tiền chưa biết hình thành bao giờ, nhưng khi tổ tiên người Việt vào khai phá, đặt nền hành chính cai trị thì nó có tên là Tân cù Bình An thôn, tức......
Chập chùng núi chập chùng mây
Rượu em mới rót, tôi say mất rồi
Chiều tàn nghiêng nắng lưng đồi
Giữ cho tôi một khoảng trời biếc xanh...
Được coi là vị tổ cuối cùng của nghệ thuật cải lương Nam Bộ, vào lúc 0h30 sáng 5/7, NSND Phùng Há đã trút hơi thở cuối cùng tại bệnh viện Nguyễn Trãi (TP HCM). Bà hưởng thọ 99 tuổi....
(Ghi theo lời kể của Thượng tá Ngô Văn Chính, Nguyên chiến sĩ Tiểu đội 4, Đại đội 1, Tiểu đoàn 261)
1. KHÁM LỚN Mỹ THO, THÁNG 6/1968
Mấy hôm nay cả phòng giam yên ắng đến độ nghẹt thở từ khi có thêm tên tù thường phạm Lê Ba được đưa vào......
Truyện ngắn của Thyra Samter Winslow (Mỹ)
Từ hồi 13 tuổi, Rilla Mabry đã biết xấu hổ về vóc dáng bên ngoài của mình. Chẳng là đến tuổi đó cô bắt đầu nhổ giò, cao vượt hẳn các bạn gái khác, khổ nỗi cô lại quá gầy. Việc phải ôm cái thân xác đã cao nhồng lại ốm......
Văn Cao là trời cho…” - Trong lời tựa quyển “Văn Cao cuối cùng và còn lại”, Nguyễn Thụy Kha đã viết như vậy. Văn Cao sinh ra là để hiến dâng cho nghệ thuật, chìm đắm vào nghệ thuật, đau khổ chua cay vì nghệ thuật trong nỗi thăng trầm của loạn ly, chia cắt. Biển cả quê hương đã hun đúc cho......
Anh Tâm - Trưởng phòng Văn hóa Thông tin của huyện Gò Công Tây là một thổ địa đáng tin cậy. Người như anh thì làm sử hợp gu hơn, bây giờ có phong trào nhà nhà viết sử, người người viết sử, nhưng phong khí đất đai ở địa phương mình thì họ hoàn toàn mù tịt. Anh có cái hay là khá rành các địa danh......
Buổi sáng cuối tuần, Nam còn ngái ngủ trên giường đã nghe Nguyên gọi trong máy:
- Mày về đến nhà chưa? Chiều tao ghé để đưa ra sông, thú lắm nhé khỉ!...
Sau năm Mậu Thân, địch tập trung lực lượng phản kích ta quyết liệt. Với ý đồ tách dân ra khỏi cách mạng, chúng thực hiện kế hoạch bình định cấp tốc ở nông thôn. Đồn bót giặc mọc đầy như nấm; biệt kích Mỹ, bảo an, dân vệ ngày thì đi cào nhà, gom dân vào các khu tập trung; đêm thì rình rập, soi mói......
(Đá rồi cũng tàn nét phai dung…*)
Nhà nghỉ nằm trên đồi, một quần thể kiến trúc hiện đại được xây dựng trên nền ngôi biệt thự cổ. Ngay ngày đầu tiên, sau cơm trưa, cả nhóm kéo nhau đi dạo loanh quanh sân sau đã phát hiện ra mấy bậc đá dẫn xuống vườn hoa, nơi có chiếc cầu bắc......
Mặc dù chuyến đi dự trại sáng tác lần này tại Tam Đảo - Vĩnh Phúc được thông báo trước hơn một tháng, nhưng khâu chuẩn bị không đâu vào đâu. Mãi loay hoay công việc cơ quan, sắp xếp việc nhà, tôi như con thoi......
Tin vú sữa Lò Rèn Vĩnh Kim (Tiền Giang) đạt chứng nhận toàn cầu GlobalGAP làm anh bạn tôi vừa hứng khởi lại vừa tò mò vì ai không vui khi một loại trái cây của quê mình được thế giới công nhận là ăn vào bảo đảm an toàn, lại ngon, lạ, độc đáo... Anh đi lùng, khuân về một thùng vú sữa bao bì thật đẹp,......
Phúc An (Phan Văn Út) là hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Tiền Giang vừa được kết nạp Hội Mỹ thuật Việt Nam. Anh đã có một quá trình hoạt động nghề nghiệp lâu dài trên 10 năm ở Tiền Giang với sự xông xáo không mỏi mệt, một sức phấn đấu vươn lên, tự khẳng định mình trên con đường nghệ thuật, sáng tạo.......
Không biết cái gì xui khiến, hối thúc mà tôi lại đến với Ngã Ba Bắc Đông vào đầu tháng tư này? Nỗi nhớ Bắc Đông cứ cắm vào kí ức, như hoa cỏ may vô tình vương vào tà áo tuổi thanh xuân. Mảnh đất này, trước đây gọi là Ngã Năm Hoàng Gia, vẫy gọi tôi về. Nó thấm đẫm mồ hôi, cả máu, cả cay đắng và niềm......
Loan mở cửa, dợm bước ra thì trước mặt xuất hiện một người đàn ông lạ mặt. Ông ta chừng ngoài bốn mươi, tóc nhuộm đen nhánh, chải ngược ra đằng sau gáy. Quần áo phẳng nếp ly. Đôi giày đen bóng loáng....
Ngày còn bé, mỗi khi rảnh rỗi tôi thường đạp xe về quê nội ở xã Thành Công (huyện Gò Công Tây-Tiền Giang). Ngoài thú vui cùng đám bạn nhỏ chống xuồng lần theo mé rạch để hái bần, bắt còng, móc cua…, không lần nào chúng tôi quên rủ nhau đi bắt vọp. ...
Ngày 28-4, Trường Trung cấp Văn hóa Nghệ thuật, Hội Văn học Nghệ thuật kết hợp với Câu lạc bộ Sáng tác Cung văn hóa Lao động TP. Hồ Chí Minh tổ chức buổi sinh hoạt giao lưu, giới thiệu tác giả và tác phẩm. Buổi giao lưu nhằm giới thiệu các nhạc sĩ của Tiền Giang, những nhạc sĩ có sáng tác viết về......
Em không thể là đất
Chỉ để ôm anh trong cõi hư vô
Và em cũng không là gió
Ghé tạt hôn anh trong khoảnh khắc bất ngờ...