Còn đọng lại gì trên những tờ lịch mỏng?
Buồn hắt buồn hiu lui về nghịch chiều năm tháng
Chiếc áo mùa đông ủ thêm lần gia hạn
Mẹ cất gian nan trong đôi mắt biết cười
Nhẩm tính tuổi đời năm năm trước mới ba mươi
Hai mươi ba đêm cuối năm sau
mắt tôi chắc cũng biết cười như mắt mẹ.
Khi mở trang lòng dọn dẹp suy tư có những nỗi đau vẫn còn mới mẻ
Thôi thì năm cũ qua rồi ta vẽ lên đó một bông mai
Đêm cuối năm sắp tròn mà chiếc bánh phồng khuyết những ngày mai
Cây chổi của mẹ có phép năm
vậy mà cây bút lòng tôi vẫn miệt mài làm việc
Thương trái khổ qua mắc nghiệp gì không biết
Khổ qua.... Khổ qua hoài mà khổ có qua đâu
Mâm ngũ quả trên bàn thờ cứ khấn mãi một câu
Ừ thì ông bà có nói "hễ đầu xuôi thì đuôi lọt"
Đêm cuối năm xổ số
Trúng một tỷ vui buồn
Bài thơ cuối năm cho tờ lịch trên tường mới học được chữ buông
Rồi ta lại mắc vào hư vô những mênh mông kế tiếp
Còn đọng lại mớ suy tư đang chờ thỏa hiệp
Chểnh mảng hoài sao?
Mười hai tháng nữa qua rồi
Gập tuổi đời điền "dấu bé" thời gian.
Trúc Thanh
(Theo Văn nghệ Tiền Giang số 96)
Chia sẻ:
gian nan, tuổi đời, năm năm, mới mẻ, vậy mà, miệt mài, làm việc, bàn thờ, ông bà, xổ số, bài thơ, hư vô, mênh mông, thỏa hiệp, chểnh mảng
-
Đang truy cập: 110
-
Khách viếng thăm: 60
-
Máy chủ tìm kiếm: 50
-
Hôm nay: 15169
-
Tháng hiện tại: 1183754
-
Tổng lượt truy cập: 77231850
Ý kiến bạn đọc