(Tặng cô Mùi, anh Hải và chị Hiền Nhân 40 năm cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc 1979)
Tiếng đạn pháo cứ dồn dập từ phía sau những dãy núi cao sừng sững. Những vệt sáng kèm theo những tiếng nổ chát chúa cứ vang lên không ngớt sau mỗi lần pháo nổ. Mùi khét lẹt......
Khi màn đêm buông xuống Mỹ Tho cũng là lúc những trụ đèn sắt tỏa ánh sáng nhợt nhạt đủ soi lờ mờ con đường chạy cặp bờ sông, nơi có ga xe lửa đi Sài Gòn. Ánh sáng từ những chiếc đèn carbure đặt trong lồng kiếng chạm trổ đẹp mắt của người Pháp đem sang tuy yếu ớt nhưng đêm nay vẫn đủ sức tỏa sáng cả......
Ấu thơ của tôi là những mùa kẹo ngon bánh ngọt. Mẹ nuôi tôi bằng bát cơm đầy dẻo thơm, bà nuôi tôi bằng vị bánh quê đơn sơ mà đậm đà tình nghĩa. Ngày ấy bình yên như chim trời, vui thì chạy nhảy nói cười, buồn lại về nhà úp mặt vào lưng bà nũng nịu để chiều nay bà lại lom khom sau bếp làm một món......
Chiều nay, những cánh cò đậu trắng bờ lúa duyên hải xa xôi, đưa tôi về tuổi thơ với cánh cò hiền hậu trắng tinh sải cánh trên đồng chiều quê....
Có những thứ cận kề ta, cùng ta đi suốt cả tuổi thơ nhưng có lẽ chúng giản đơn, bình dị quá nên đôi lúc ta lãng quên; để rồi một khỏanh khắc bất chợt nào đó trong cuộc sống tất bật vô tình “ chạm” vào chúng, ký ức bỗng trỗi dậy đưa ta trở về miền quê xưa. Nếu không phải cơn mưa đầu mùa vội lùa qua......
Gần tới ngày 30 tháng 4 ăm 1975, tôi có một chuyến đi thú vị cùng ông ngoại vào trong cứ. Thật ra ông cháu tôi chỉ là người dẫn đường, nhân vật chinh của cuộc hành trình này là má con thím Hai Hùng. Thím Hai dắt đứa con gái trạc tuổi tôi, tên Hàn Ni từ Sài Gòn về nhờ ông ngoại bắt liên lạc để dẫn......
Gần tới ngày 30 tháng 4 ăm 1975, tôi có một chuyến đi thú vị cùng ông ngoại vào trong cứ. Thật ra ông cháu tôi chỉ là người dẫn đường, nhân vật chinh của cuộc hành trình này là má con thím Hai Hùng. Thím Hai dắt đứa con gái trạc tuổi tôi, tên Hàn Ni từ Sài Gòn về nhờ ông ngoại bắt liên lạc để dẫn......
...
Tháng Chạp, khi ai cũng đang tất bật sắm sửa để đón Tết, người tỉ mẩn chăm chút cho cành mai, cành đào, người mong mỏi được về đoàn tụ với gia đình… thì ở nơi này con lại ngồi bùi ngùi nhớ những chiều cuối năm mẹ dịu dàng gội đầu cho con, trong làn hương nồng đượm phảng phất. Con tự hỏi rằng phía......
(Tác phẩm vào vòng chung khảo xếp giải Cuộc thi Bút ký văn học ĐBSCL năm 2017 tại Long An)
Mặt trời vừa rải những tia nắng chiều lên khóm hoa mua tím ngát đang khoe mình dọc theo bãi biển cũng là lúc chiếc ghe chở khách đưa chúng tôi vào bãi hòn Nồm. Vừa bước lên bờ, cô Út......
Họ và tên thật: Thái Văn Tràng. Ngày sinh: 03/10/1965. Nguyên quán: Ấp Thái Hòa, xã An Thái Đông, huyện Cái Bè, Tiền Giang. Hiện là giáo viên trường THCS Mỹ Lợi A, Cái Bè, Tiền Giang.
Giải thưởng: Giải B cuộc vận động sáng tác của Tập đoàn công nghiệp cao su Việt Nam; Giải Khuyến khích......
Mặc dù được sự vào cuộc quyết liệt của các ngành chức năng, sự chung tay góp sức của cộng đồng bằng nhiều hình thức khác nhau, nhưng theo của Phòng Nông nghiệp và Phát triển nông thôn huyện Tân Phú Đông thì hiện tại nước sạch chỉ đến được khoảng hơn 60% dân số của huyện. Số còn lại phải tự tích trữ......
Ta tìm về vùng đìa bưng xa xưa
Một thuở rừng tràm, súng sen, bàng lác
Cá nước chim trời, đồng chua đất khát
Khi hơi lạnh của buổi sáng len lỏi vào căn phòng tối mờ, Thụy cảm nhận được trong hơi lạnh đó mang theo cả một trời mùa xuân khô ráo. Thụy tung mền bước xuống giường. Cô tới cửa sổ đứng hít thở cho tận hết cả một bầu không khí trong lành, làm ngây ngất cả từng ngóc ngách của ý nghĩ....
Anh kể em nghe câu chuyện cổ tích thời hiện đại
có cô gái
bước ra từ cánh đồng gai góc
có chàng trai
đến từ con sông phía bên kia bờ lỡ...
1. Quán Đợi nằm ở góc ngã tư. Nó có hai mặt tiền. Đúng là một địa thế đẹp để bán buôn! Nhưng đối với Phố - cô chủ nhỏ của nó, đây không chỉ là một nơi để tìm lợi nhuận mà còn là nơi cho cô thỏa sức thể hiện những sở thích và đam mê của chính mình....