Lang thang một thời phiêu lãng
Dấu tích tình yêu bay xa
Một đời xói mòn sỏi đá
Rướm máu bàn tay kiêu sa
Nghe tình nồng hoang dại ấm lòng nhau
Thương em tình không phụ nhưng mây buồn xa mãi
Nhói lòng đau tim buốt giá ngọc ngà
Mùa thương nhớ mất đi chiều sương lạnh
Lá vàng buồn rơi phủ cuộc tình xa
Nước mắt em đẫm ướt nhạt nhòa
Bờ sông cũ ghế đá người xưa vắng
Lối đi về nỗi nhớ một mình ta.
Minh Đức
(Theo Văn nghệ Tiền Giang số 97)
Chia sẻ:
-
Đang truy cập: 191
-
Khách viếng thăm: 156
-
Máy chủ tìm kiếm: 35
-
Hôm nay: 25880
-
Tháng hiện tại: 1194465
-
Tổng lượt truy cập: 77242561
Ý kiến bạn đọc