Cuộc đời như những viên bi
Bóng bay qua tuổi xuân thì mẹ tôi
Duyên xưa chưa hé môi cười
Vàng thu mẹ đã về nơi cõi thầm
Yêu chưa hết khoảng trăng rằm
Bố đi mảnh khuyết nghiêng nằm cuối non
Một mình mẹ hát ru con
Sớm hôm cung cúc cho tròn nghĩa nhân
Bếp nghèo vẹt dấu bàn chân
Áo cơm nặng gánh phong trần mẹ ơi
Bố như lau đứng chân đồi
Tháng năm phây phất trắng trời mưa ngâu
Chỉ tình mẹ vá niềm đau
Tiếng xưa thắp đỏ nguyện cầu sang con
Xuân này ráng nhuộm hoàng hôn
Mẹ tôi hóa kiếp cuộn tròn bóng bay.
Thế là tôi tuột vòng tay
Bóng đi về phía chân mây với đồi
Vịn vào cơn gió à ơi
Viên bi ngủ thiếp bên tôi lặng thầm.
Võ Thị Hồng Tơ
(Theo VNTG số 51)
Chia sẻ:
-
Đang truy cập: 194
-
Khách viếng thăm: 193
-
Máy chủ tìm kiếm: 1
-
Hôm nay: 5271
-
Tháng hiện tại: 2269870
-
Tổng lượt truy cập: 75543127
Ý kiến bạn đọc