Ngồi bên bếp lửa nửa đêm
Một mình nhớ một mình quên một mình
Má và bóng mát lạnh thinh
Nỗi buồn tạc giữa rộng ring đất trời
Đằng sau cái móm mém cười
Ngoài sân bão cũng lặng rồi và tan
Cuối năm còn chút lá vàng
Má ngồi gom hết những làn khói cay
Rồi thì tro bụi cũng bay
Rồi thì má cũng một ngày thăng hoa
Tết về rồi Tết cũng xa
Mai còn lửa bếp ấm nhà quanh năm.
Hữu Nhân (Đồng Tháp)
(Theo Văn nghệ Tiền Giang số 102)
Chia sẻ:
-
Đang truy cập: 127
-
Khách viếng thăm: 125
-
Máy chủ tìm kiếm: 2
-
Hôm nay: 7340
-
Tháng hiện tại: 288454
-
Tổng lượt truy cập: 67262945
Ý kiến bạn đọc