Nghệ sĩ nhiếp ảnh Duy Anh sống tại Tiền Giang, là phóng viên Báo Ấp Bắc. Gần 30 năm trong nghề, anh đã giành được 158 giải thưởng ảnh trong và ngoài nước với rất nhiều ảnh được trưng bày tại các triển lãm quốc tế như Úc, Áo, Pháp, Tây Ban Nha, Ý, Pháp, Hàn Quốc, Nhật... ...
Thực hiện Kế hoạch số 06-KH/BCĐ ngày 25 tháng 3 năm 2008 của Ban chỉ đạo “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh” tỉnh về việc tổ chức phát động sáng tác tác phẩm văn học, nghệ thuật, báo chí về học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh, Ban tổ chức cuộc thi ban hành thể lệ cuộc......
Cô có thói quen bỏ di động trong túi quần, nhưng bữa nọ đọc báo thấy đăng tin một cô gái bị nổ điện thoại… rách quần, cô sợ quá bèn chuyển vào túi xách. Cái túi xách của cô nhỏ xíu mà như cái mẻ thạch sùng với đủ thứ từ chìa khoá nhà, chìa khoá xe, giấy tờ tùy thân, khăn giấy, kẹp tóc, son môi, kẹo…......
Trong cái thời mà buổi sáng mở cửa ra phố, ghé bất kỳ sạp báo nào là có nhiều tờ báo nóng hổi chào đón thì việc tồn tại của mỗi tờ báo là cả một vấn đề. Vậy mà tờ Văn nghệ trẻ đã tồn tại được 10 năm và "duy trì" được một "tiếng tăm" nhất định, ngay trong thời điểm này và có lẽ còn lâu hơn thế nữa…......
Bạn hãy thử tưởng tượng xem, sau một đêm vui chơi, một sớm mai thức dậy với cái đầu nhức nhối âm ỉ và tràng gắt gỏng và chợt nhận ra rằng chỉ còn đúng 15 phút cho cuộc di chuyển hai mí mắt trĩu nặng, bạn với tay tắt chuông báo thức của chiếc điện thoại đang kêu ré từng cơn giục đến sở làm. Hãy thử......
Lời nhạc vang lên da diết trong cái rả rích như rỏ từng giọt lạnh châm lên da thịt của mưa đêm mùa hạ, lòng bỗng chùng xuống những nhọc nhằn, những tất tả thường ngày, chìm đắm vào một cõi mơ huyền dịu. Chàng thi sĩ xưa từng ước ao “Trời không mưa anh cũng lạy trời mưa, bởi vì “mưa phong kín đường......
thuở ấy em như cánh phượng hồng
nở vào mùa hạ trốn mùa đông
tôi thành chiếc lá trên đường vắng
khoác áo tương tư lạc giữa dòng...
Trái bần chua bị bỏ quên lại miền ký ức
Con chuồn chuồn nhớ rốn buồn tênh
Chiếc rốn một thời thơ dại
Giờ đã sâu hun hút ngã thị thành!...
Cơ quan dọn về nhà mới. Trong lúc phụ sắp xếp đồ đạc trong cái kho cũ (trước đây là nơi để di vật liệt sĩ của Ban Chính sách) tôi đánh rơi quyển sổ nhỏ. Quyển sổ dày khoảng 100 trang, chỉ bằng bàn tay, bìa nhựa màu nâu đã mốc trắng, các góc cong vảnh lên. Bên trong là những dòng chữ viết bằng bút bi......
Nếu ta vào viện bảo tàng để tìm lại Bác năm xưa
Ta sẽ băn khoăn vì kỷ vật Người dành cho ta ít quá
Xin ai đừng lầm dòng nước để lại những hòn cuội ven sông với phù sa về biển cả
Bác có trong mỗi cuộc đời, ai cũng dễ nhận ra!...
Hành trình thơ thường bắt đầu từ chiều sâu thẳm thế giới bản ngã của nhà thơ hướng về thế giới sự sống của con người. Hành trình của nhà thơ chính là sự vượt thoát chuẩn mực ngôn ngữ xã hội nhằm tạo dựng thế giới ngôn từ và hình tượng thi ca mang phong cách riêng mình. Có một số ít nhà thơ vắt kiệt......
Bắt đầu từ một, hai, ba, bốn …
Và thôi không đếm nữa
Nỗi nhớ dắt em về những chữ số nằm rơi dọc ngược
Chín, tám, bảy
Dịu dàng bờ vai ngoan nương náu đêm mơ hồ ...