Đăng lúc: 15:35 - 15/11/2016
1.Chờ đến giờ G bỏ thuốc, Bà Vân, vợ ông cụ bị sẵn cho ông chai Boni - Smok (nước súc miệng kháng thuốc), hộp kẹo Gum không đường (dùng ngậm quên thuốc). Còn yếu tố thứ ba, ông nghĩ chắc chắn Ba Vĩnh nầy phải trân mình, chịu đựng! Chưa định được giờ G, Ba Vĩnh cứ sau mỗi bữa ăn, uống, đi cách hồi, lắc nhắc thẳng tới sảnh có băng ghế đá ngồi hút vài hơi thuốc. Mỗi lần ngồi sảnh rộng thênh, mát mẻ, kéo hết điếu Star (loại nhỏ), chưa vừa, nhưng kể ra lúc nhác thấy bóng bác sĩ Đỗ Đồng vào ra phòng gần sảnh nên từ một điếu phân ra hai khúc nhỏ tẳn phì phà đỡ ghiền, vừa tập tành cho quen trước khi bỏ dứt thuốc lá.
Đăng lúc: 07:00 - 26/12/2014
Tôi ngồi với nỗi buồn bên mưa
Những sợi mưa nối dài thương nhớ...
Đăng lúc: 15:10 - 26/10/2012
Từ cõi vũ không thiên trùng
ai đã châm ngòi vụ nổ lớn “Big Bang”
Tiếng nổ long trời rền vang
như trận bão sấm từ hơn 14 tỉ năm vọng lại
Đăng lúc: 21:04 - 15/10/2012
Anh trở về Tân Thạnh quê em
Sông Vàm Cỏ gói tròn kỷ niệm
Con đường đất in dấu chân son tiểu học
Em nhớ hoài những ngày mưa dầm - đi cầu trơn
Đăng lúc: 16:23 - 15/08/2012
Cổng Trời không ai khóa
Chúng sinh ra vào tự do
Cung Hằng không cần tôi tớ
Chú Cuội đọc thơ suốt ngày
Đăng lúc: 07:56 - 05/07/2012
Hình như
Tĩnh vật quanh ta không câm nín
Cỏ dại với tay mở cổng trời
Đăng lúc: 09:04 - 23/03/2012
Đối diện với thơ là soi lại chính mình
Là soi lại bức tranh đời toàn cảnh
Là đi dọc đường chiêm bao đến bờ bản năng - vực thẳm
Con đường dài - mộng thực - con đường thơ...
Đối diện với thơ là nhận diện: hoa trên đất
Là vẽ nhan sắc mùa đông với dáng núi đại ngàn
Là khám phá cõi riêng với phần tương giao vũ trụ
Ta và mây trời có gì giống nhau?
Đăng lúc: 14:54 - 30/06/2011
Dòng sông không nói gì sao xa quê ta nhớ
Con đò ngang nhớ bóng trăng ngang
Hàng cây ven sông nhớ lời chung thủy
Đất trời quê nỗi nhớ thắt lòng
Đăng lúc: 08:33 - 28/08/2009
Trái đất tôi như một sân ga
Kẻ đến, người đi hối hả
Trăng đến mãi, mặt trời đến mãi
Con tàu tôi dừng lại, thoắt trăm năm
Đăng lúc: 09:48 - 15/01/2009
Ai cũng sinh ra từ một góc quê hương
Một góc phố, dòng sông, bìa rừng, vạt cỏ...
Con cá có quê hương là biển cả
Con hải cẩu náu mình trong đống tuyết Bắc Băng Dương