Trăng vàng quang gánh nước mây
tràng giang trăn trở
vơi đầy nhân tâm
sông Tiền gói trọn thân tằm
ngàn dâu châu thổ
tri âm bến bờ
đêm xuân hạt cát nằm mơ
trăng du dương biếc
ươm tơ góc trời
đại ngàn bóng cả sáng soi
đời sông vằn vặt
ẩn lời nước mây
phù sa chấm phá miệt mài
hồn xanh thôn dã
cấy cày hồng quang
giữa dòng sóng nước đa mang
lung linh thơ Bác
vầng trăng nhớ Người.
(*) Thơ Bác Hồ
Ý kiến bạn đọc