minh họa: Thanh Tiên
Lấy tiếng tặc lưỡi thạch sùng dán vào vách,
Màn đêm lật mặt những ngõ ngách tâm hồn.
Trăng trơn tuột bàn tay,
Hẹn thề cùng em đau lòng vòng tay cố gắng.
Xem lại lề lối của trăng,
Anh nhốt từng ngụm nước bọt kẻo bật ra lời tật nguyền inh ỏi.
Bấy lâu, em biết vân vê tà áo,
Là anh cũng cột chặt ngậm ngùi.
Thạch Sùng tiếc đời mình mãnh liệt như Thạch Sanh,
Hàm răng đính ước cùng môi run rẩy,
Con vạc đùn đẩy,
Tiếng kêu ngoe nguẩy chẳng khứ hồi.
Em à, đêm gục đầu mặn chát
Sương gõ gạt đêm thâu,
Lau chùi tiếng tặc lưỡi bên hàng trầu
Kẻo đêm dài ngốn ngấu cau non lời chằng chịt...
Nguyên Giao
(Theo VNTG số 93)
Chia sẻ:
lấy tiếng, tặc lưỡi, thạch sùng, lật mặt, ngõ ngách, trơn tuột, đau lòng, lề lối, nước bọt, vân vê, mãnh liệt, ngoe nguẩy, ngốn ngấu
-
Đang truy cập: 81
-
Khách viếng thăm: 79
-
Máy chủ tìm kiếm: 2
-
Hôm nay: 27924
-
Tháng hiện tại: 309038
-
Tổng lượt truy cập: 67283529
Ý kiến bạn đọc