Cảm ơn những phép màu!
Tôi mắc nợ một bàn tay. Bàn tay chưa từng mỏi vì bồng bế tôi khi còn nhỏ. Bàn tay cũng không bền bỉ đẩy chiếc võng kẽo kẹt suốt đêm cho tôi say giấc nồng. Bàn tay này lạ lắm, với tôi, tưởng chừng độc lập, và chỉ đơn thuần là sở hữu......
Đăng lúc: 05-11-2008 08:25:17 AM | Tác giả bài viết: Kim Đời | Nguồn tin : Văn nghệ trẻ Tiền Giang số 30