LỐI QUẢNG
Nam:
Con sóng nhấp nhô bến bờ xanh ngát
Mấy ngả sông dài sóng gợn lao xao
Nữ: Anh là ai, đến tự nơi nào
Mà ngơ ngẩn trước sông Tiền bến hẹn? ...
Về miền Tây Nam bộ, nhắc đến rừng tràm là người ta liên tưởng ngay đến rừng U Minh. Rừng tràm tồn tại và phát triển nhiều nhất ở hai tỉnh Cà Mau và Kiên Giang với các địa danh nổi tiếng là U Minh Hạ và U Minh Thượng. Tại các tỉnh Long An, Tiền Giang, Đồng Tháp, An Giang, Hậu Giang cũng có diện tích......
1. - Này nắng, nắng có màu gì?
- ...
- Này mưa, mưa có màu gì?
- ...
Nắng mưa mải miết vờn đuổi nhau, hết đêm rồi ngày, thỉnh thoảng ném trả một câu khinh khỉnh: “Chúng tao trong suốt”, rồi cười rúc rích....
Gò Công xưa - em còn có nhớ
Đường thật gần nên hóa tình thân
Ở nơi đây trời xanh, bóng nắng
Anh biến thành chiếc tán che em...
Thơ: Trương Trọng Nghĩa
Nhạc: Võ Trung Hiếu
Đêm nay thành phố lại mưa, từng hạt run run cho nỗi nhớ xanh vừa. Kỷ niệm dột ướt căn gác trọ, những chiếc lá khô lạc bước mấy ngõ nào......
Hương thu trĩu cánh lá vàng
Ngỡ con bướm lạc bên hàng giậu thưa
Cành cao gõ kiến ếm bùa
Nắng rơi về phía đung đưa dịu dàng...
Tưởng nhớ anh hùng liệt sĩ Trừ Văn Thố
Sông Ba Rày ngày ấy tiễn đưa
Nước mắt em yêu dâng triều sóng nổi
Sông dài biệt tăm con cá lội
Anh ra chiến trường, thọ thương chia ly!...
Nhìn từ trên cao, kinh Cổ Cò thẳng tắp như một sợi chỉ giăng nối liền sông Cái Cối với Ngã Sáu....
Mỗi buổi sáng, tôi đạp xe qua hai con dốc để đến trường. Con đường dài nhưng quen thuộc lắm. Tôi nhớ rất rõ, cuối con dốc thứ nhất, sau khúc quanh là ngôi nhà màu trắng. Đó là một căn biệt thự lớn cổ xưa nằm trên một rặng đồi thấp, dưới tàn thông xanh mướt. Căn nhà được ngăn cách với thế giới bên......
Truyện ngắn của Nathaniel Hawthorne (Mỹ)
“Peter, anh thật không chịu cân nhắc gì cả sao?” - ông John Brown nói, trong lúc cài cúc chiếc áo khoác quanh cái bụng phệ của mình, và đeo găng tay vào. “Lý do gì khiến anh từ chối để lại tôi căn nhà cũ nát, xộc xệch......
Có những con đường, dòng sông hàng ngày ta vẫn bước chân qua, có những người ta vẫn gặp mỗi sáng mai đến công sở. Ngỡ rằng quá quen thuộc mà biết đâu mình chưa thấu hiểu, nói gì đến yêu tha thiết, nặng nợ nghĩa tình? Mới biết rằng: cần sống sâu với cõi người hơn là sống lâu. Vì có thể đo được chiều......
Mến tặng nhạc sĩ Tuấn Khanh
Anh về Gò Công xứ biển
Với nhau một bữa cơm quê
Bãi bờ ấp yêu cố thổ
Cắm sâu rừng đước chở che...
Con biết là má sẽ bỏ con đi
Nhưng sự thể dường như quá sớm
Bảy mươi sáu mùa xuân bận rộn
Má cực nhiều hơn vui...
Nhạc sĩ Nguyễn Nhuận may mắn được chào đời giữa xứ sở cây lành trái ngọt, trong một gia đình có truyền thống về âm nhạc. Thời thơ ấu, ông được gần gũi với những âm thanh miệt vườn: tiếng mái chèo xôn xao khua nước, tiếng côn trùng rả rích đêm mưa, tiếng ve kêu rân rân trên vòm cây mát rượi… Ông càng......
Hà thành đêm nay mưa hay tạnh
Thu có vàng hoa sữa đã trao hương
Phố nhỏ đèn khuya còn thao thức
Như những lần ta lặng lẽ bên em....
Không có nỗi cô độc nào giống như nỗi cô độc của nhà phê bình thơ khi đối diện với bài thơ. Tôi hình dung về nhà phê bình thơ giống như người lữ hành mang trên lưng đủ thứ hành trang nặng nhọc lê bước qua sa mạc chữ và khát khao vươn tới ốc đảo của cái đẹp thi ca…...
Có đi đến cuối con đường
Mới xa xóm vắng mới thương quê nghèo
Ngày đi câu hát đi theo
Thị thành mơ mảnh trăng treo vườn nhà...
Tôi về
Cỏ trước thềm xưa vẫn mọc
Mặt trời tắm sương
Mẹ trước thềm xưa bạc tóc
Cạn nước mắt chờ...
(Phát biểu của đồng chí Trương Tấn Sang - UV Bộ Chính trị, TT Ban Bí thư tại Hội thảo “Văn học nghệ thuật trong cơ chế thị trường và hội nhập” tổ chức tại TPHCM trong 2 ngày 17 và 18/11/2008)
Thưa các vị đại biểu, thưa các đồng chí và các bạn.
Tôi thật......