Có những con đường, dòng sông hàng ngày ta vẫn bước chân qua, có những người ta vẫn gặp mỗi sáng mai đến công sở. Ngỡ rằng quá quen thuộc mà biết đâu mình chưa thấu hiểu, nói gì đến yêu tha thiết, nặng nợ nghĩa tình? Mới biết rằng: cần sống sâu với cõi người hơn là sống lâu. Vì có thể đo được chiều......
Nhạc sĩ Nguyễn Nhuận may mắn được chào đời giữa xứ sở cây lành trái ngọt, trong một gia đình có truyền thống về âm nhạc. Thời thơ ấu, ông được gần gũi với những âm thanh miệt vườn: tiếng mái chèo xôn xao khua nước, tiếng côn trùng rả rích đêm mưa, tiếng ve kêu rân rân trên vòm cây mát rượi… Ông càng......
“Con đi mẹ dặn câu này,
Sông sâu chớ lội, đò đầy chớ qua!”
(Ca dao)
Đã mùa nước nổi rồi em
Biết đâu lối lội mà tìm thăm nhau
Anh về trời đổ mưa mau
Đồng không sông rộng trắng màu nước lên....
Ráng chiều buông bao trùm trên lá cỏ
Có gì đâu trời tắt lịm sau đồi
Mây không nổi lẫn chìm sâu bóng tối
Nói làm chi nhàn nhạt héo bờ môi...
Cái lung sen rộng gần hai hec-ta xanh ngát màu lá, nở rộ những cánh bông đỏ thắm cùng các gương sen to nhỏ lay động theo cơn gió chiều. Những người đi làm đồng về tò mò ghé lại một góc lung xem quang cảnh mò củ sen. Nhóm ba thanh niên cởi trần lặn hụp rồi vất những củ sen lên bờ cho người đàn ông......
(Trăng thề còn đó trơ trơ... - Nguyễn Du)
Mới bốn năm mà cảnh vật đã nhiều thay đổi. Khu vườn hẹp cỏ mọc um tùm với những cây tràm, mù u cao lêu nghêu ngày nào giờ đã được sửa sang lại. Những hàng nhãn, hàng xoài lá non mơn mởn nằm thẳng tắp trên những liếp đất vun cao.......
Mặc dù bây giờ tuổi đã cao, tôi vẫn còn đam mê một thú vui tuổi nhỏ, đó là chơi đá dế và đá cá lia thia. Chơi dế không tốn tiền bằng chơi cá lia thia, bởi vì ai cũng có thể và có quyền sở hữu từ một con đến vài chục con dế, ăn thua là có chịu bỏ công đi tìm bắt hay không thôi!...
Nhìn lại buổi đầu kháng Pháp đầy khổ nhục nhưng vĩ đại của dân tộc, tinh thần bất khuất và sự hy sinh dũng liệt của Trương Định đã trở thành biểu tượng ngời chói cho ngọn cờ đoàn kết, yêu nước của người dân Nam Bộ. Ngót một thế kỷ rưỡi trôi qua, tên tuổi người anh hùng đã được bao thế hệ sử gia trân......
Nghệ sĩ nhiếp ảnh Duy Anh sống tại Tiền Giang, là phóng viên Báo Ấp Bắc. Gần 30 năm trong nghề, anh đã giành được 158 giải thưởng ảnh trong và ngoài nước với rất nhiều ảnh được trưng bày tại các triển lãm quốc tế như Úc, Áo, Pháp, Tây Ban Nha, Ý, Pháp, Hàn Quốc, Nhật... ...
Trong những ngày qua, gia đình của họa sĩ Hoàng Anh (Hội Văn học Nghệ thuật Tiền Giang) sống trong bầu không khí tươi vui hơn bao giờ hết. Chỉ trong một thời gian ngắn, họa sĩ Hoàng Anh đã có đến 5 niềm vui…...
Quán bia bình dân nằm trong con hẻm lớn. Đó là ngôi nhà xưa được xây theo lối kiến trúc Pháp, có sân rộng và mảnh vườn gồm hàng chục cây nhãn đã thành cổ thụ. Chừng bốn giờ chiều, khách bắt đầu đổ về, giá rẻ, khách ngồi chạm lưng nhau mà lai rai....
Viết từ nghĩa trang Trường Sơn...
Có lẽ trên thế giới này không ở đâu có một nghĩa trang rộng lớn, hoành tráng và có cấu trúc đặc biệt như nghĩa trang quốc gia Trường Sơn trên mảnh đất Bình Trị Thiên khói lửa của Tổ quốc ta.
...Cô có thói quen bỏ di động trong túi quần, nhưng bữa nọ đọc báo thấy đăng tin một cô gái bị nổ điện thoại… rách quần, cô sợ quá bèn chuyển vào túi xách. Cái túi xách của cô nhỏ xíu mà như cái mẻ thạch sùng với đủ thứ từ chìa khoá nhà, chìa khoá xe, giấy tờ tùy thân, khăn giấy, kẹp tóc, son môi, kẹo…......
Trời ơi, mười tuổi rồi ư! Thoáng mà đã thành người lớn tự lúc nào? Ngày tôi đến với câu lạc bộ là một con bé ngô nghê ở tuổi hai mươi. Vậy mà mười năm tôi gắn bó với CLB, bỗng chốc thành người đang "quá độ" về già. CLB giờ cũng không còn chập chững những bước đầu tiên, những lứa đàn chị, đàn anh có......
Sau 10 năm thành lập, ngoài tờ Đặc san Văn nghệ Trẻ vẫn xuất bản đều đặn và được sự đón nhận nồng nhiệt của độc giả trẻ trong và ngoài tỉnh, hiện nay CLB Sáng tác trẻ tỉnh Tiền Giang cũng đã “online”, góp mặt vào sự sôi động của phong trào văn học trên mạng internet. ...
Bạn hãy thử tưởng tượng xem, sau một đêm vui chơi, một sớm mai thức dậy với cái đầu nhức nhối âm ỉ và tràng gắt gỏng và chợt nhận ra rằng chỉ còn đúng 15 phút cho cuộc di chuyển hai mí mắt trĩu nặng, bạn với tay tắt chuông báo thức của chiếc điện thoại đang kêu ré từng cơn giục đến sở làm. Hãy thử......