Tường Oanh
 
Minh hoạ: Thanh Tiên

Một thời của một đời

Đăng lúc: 13:29 - 21/05/2020

Bây giờ tôi cứ hay ngủ muộn hoặc thường thức dậy trong đêm (có ai đó bảo “Thì người già hay vậy!”). Đôi khi tôi ngỡ ngàng trước nhận định đó vì mới gần hai năm trước đây thôi tôi còn như đứa trẻ cứ bị Má rầy rà vì cái tội không ngủ trước 10 giờ. Đã vậy, Má còn bắt lên giường (vì tôi ngủ chung với Má), rồi thỉnh thoảng nhìn qua xem tôi đã tắt điện thoại chưa? Và tôi lúc đó cũng hệt như đứa nhóc láu cá giả vờ nhắm mắt còn lật úp màn hình điện thoại để Má chẳng nhận ra. Tôi định bụng chờ Má quay lưng lại sẽ mở mạng để lướt Facebook sau đó, nhưng có khi, “Trời bất dung gian” đã ngủ quên đến sáng mai.

Rời xa cõi mơ hồ

Rời xa cõi mơ hồ

Đăng lúc: 16:38 - 21/09/2012

VNTH- Đã có một ngày nào đó, không rõ - cô bé có hai bím tóc buộc nơ xanh sà vào lòng cha, nũng nịu:
- Ba ơi, hôm nay cô kể cho lớp con nghe chuyện cổ tích về chiếc chìa khóa thần kỳ.

MH: Duy Hải

Lệ nến

Đăng lúc: 08:39 - 03/04/2012

Chiếc xe đưa người chồng cùng với thi hài của vợ đã về tới và đậu trước cửa nhà.

Mọi người đổ xô ra mở cánh cửa phía sau thì thấy anh trong tư thế ngồi bệt dưới sàn, gối đầu trên ngực vợ, ngủ vùi.

Niềm hạnh phúc lắng sâu

Niềm hạnh phúc lắng sâu

Đăng lúc: 08:32 - 24/02/2012

Do đâu mà Nhi nhận ra đôi nam nữ ấy ngay khi họ vừa xuất hiện trước cổng trường? Có phải chăng vì lâu nay Nhi đã có thói quen ngồi sẵn đó. Cạnh cái bàn nhỏ, hướng mặt theo cánh cửa khép hờ!

Hơn tuần nay cổng trường không còn mở rộng vì bọn trẻ đã về nhà vất cặp sách để vui chơi suốt mấy tháng hè. Lũ ve sầu nấp đâu đó rền rĩ khi phượng rụng rơi những cánh hoa màu máu lệ xuống sân trường.

 

Thăm dò ý kiến

Đánh giá của bạn về phiên bản mới này?

Tuyệt vời

Tốt

Trung bình

Bình thường

Rất tệ

Bộ đếm

  • Đang truy cập: 189
  • Khách viếng thăm: 184
  • Máy chủ tìm kiếm: 5
  • Hôm nay: 5348
  • Tháng hiện tại: 2237898
  • Tổng lượt truy cập: 46205131