Ngọc Thủy
 
Minh họa: Duy Hải

Người đàn bà trong nghĩa trang

Đăng lúc: 15:40 - 11/05/2010

Đoàn người viếng nghĩa trang ào vào, chị chưa cắm xong nắm nhang thì họ đã ào ra, đua nhau lên xe. Chị chưa muốn về, chị còn muốn ngồi bên anh thêm chút nữa. Sương sớm đọng trên tấm đá, chị lấy cái khăn trong giỏ nhẹ nhàng lau khô ngôi mộ, rồi lặng lẽ ngồi bên anh. Nghĩa trang vắng lặng, nắng trải vàng trên những hàng mộ trắng. Chị đứng lên đốt thêm mấy cây nhang cắm cho anh và những ngôi mộ xung quanh. Đa số những người nằm đây sinh ra cùng thời với chị, họ hy sinh khi còn rất trẻ, có người chưa tới 20.

Lính thời bình

Lính thời bình

Đăng lúc: 14:30 - 23/03/2010

Hình như là tôi đang mơ, một giấc mơ thật đẹp. Tôi đi trên những con đường dal mát rượi giữa rừng tràm bạt ngàn, trùng điệp. Trên đầu tôi là màu xanh của lá, dưới chân là những tấm dal nối nhau là đà trên mặt nước, hai bên cây tràm dày đặc, cao vút như hai bức tường dựng đứng. Khu rừng như tấm bánh da lợn khổng lồ với ba tầng: tầng trên là màu xanh của lá, ở giữa là màu trắng mốc của thân cây, bên dưới là màu vàng đục của nước phèn. Và, như có một bàn tay thần kỳ đã cầm dao vạch những đường thẳng trên tấm bánh ấy, để vào đó những sợi chỉ màu trắng - màu của những con đường dal. Tôi đi trên những con đường mới mở đó mà hồn cứ lâng lâng, phơi phới. Chắc là tôi đang mơ. Trong khu rừng tràm ngập nước không có bóng người, lại có những con đường dal mới tinh, dài hun hút; có những chiếc cầu thật đẹp; rồi những chòi canh, nhà treo, nhà bạt, nhà hầm… ẩn mình trong cây lá đẹp như tranh vẽ.

Cây quế trên vùng đất mới

Cây quế trên vùng đất mới

Đăng lúc: 16:52 - 02/11/2009

“Chú Mười…ơi..ơi..!”. Tiếng gọi của tôi vọng vào vườn xoài, rồi chạy theo con đê dài hun hút. Không nghe tiếng hú đáp, tôi lại gọi. Có con chim cất tiếng hót lảnh lót như muốn trêu chọc tôi. Rõ ràng là tôi thấy ông lão đi về phía này, sao mới đó đã biến mất?

Minh họa: Duy Hải

Vì Bác, đơn vị tôi trở thành anh hùng

Đăng lúc: 07:34 - 30/06/2009

Sau năm Mậu Thân, địch tập trung lực lượng phản kích ta quyết liệt. Với ý đồ tách dân ra khỏi cách mạng, chúng thực hiện kế hoạch bình định cấp tốc ở nông thôn. Đồn bót giặc mọc đầy như nấm; biệt kích Mỹ, bảo an, dân vệ ngày thì đi cào nhà, gom dân vào các khu tập trung; đêm thì rình rập, soi mói khắp đường đi lối lại, việc đánh phá bình định chưa có kinh nghiệm, nên ta gặp nhiều khó khăn, vùng giải phóng cứ ngày càng thu hẹp lại.

Minh họa: Duy Hải

Nỗi niềm bạn tôi

Đăng lúc: 14:48 - 30/10/2008

Cơ quan dọn về nhà mới. Trong lúc phụ sắp xếp đồ đạc trong cái kho cũ (trước đây là nơi để di vật liệt sĩ của Ban Chính sách) tôi đánh rơi quyển sổ nhỏ. Quyển sổ dày khoảng 100 trang, chỉ bằng bàn tay, bìa nhựa màu nâu đã mốc trắng, các góc cong vảnh lên. Bên trong là những dòng chữ viết bằng bút bi rất mảnh, chạy nghiêng nghiêng trên giấy carô đã ngả vàng. Tôi tò mò lật ra xem. Trang đầu quyển sổ có kẹp một mảnh giấy, trên đó ghi mấy dòng: “Nhật ký của liệt sĩ Hà Như Thành, Tiểu đội trưởng Thông tin, thuộc Tiểu đoàn X. của tỉnh. Hy sinh ngày 20/3/1970. Quê quán ở xã Q, Chợ Gạo, Mỹ Tho ”.

  Trang trước  1 2
 

Thăm dò ý kiến

Đánh giá của bạn về phiên bản mới này?

Tuyệt vời

Tốt

Trung bình

Bình thường

Rất tệ

Bộ đếm

  • Đang truy cập: 425
  • Khách viếng thăm: 422
  • Máy chủ tìm kiếm: 3
  • Hôm nay: 105981
  • Tháng hiện tại: 1854881
  • Tổng lượt truy cập: 48229008