Chiều đon đả rước nắng mềm trên lá
ta đô thành ngã ngửa,..
cuộc di cư lạc loài đôi bàn tay ngán ngẩm
thèm cuộn mình kéo kén dưới chân quê
Xuống phố chiều mưa bay...
Người đàn ông trên chiếc xe máy cũ...
Mắt quẩn quanh hình hài phía trước...
Về đâu...
Và về đâu?
Tháng năm về mình lại nhớ nhau
Ngày chia tay năm nào có người cúi mặt giấu đôi mắt ướt
Phượng đỏ rực cả vòm trời không báo trước
Bằng lăng tím hơn màu mực trong lưu bút học trò
thời gian ăn dần mùa hè chỉ để lại con đường tháng bảy
gác trọ rủ rê vài cánh phượng già
chiếc lá nằm nghỉ trưa trên chiếc bàn ẩm mục
bầy mối mơ những ngôi nhà đều làm từ gỗ
giá sách bỏ quên là bữa tiệc ngon
Ngày mưa trắng qua khoảng trời ký ức
con nhớ về cánh đồng có dấu sẻ bay
cọng lá dừa xanh biếc
cha xếp tuổi thơ con châu chấu vẫy vùng
Tôi tìm lại những năm tháng tuổi thơ xưa
Có còn lại gì chăng trên vẻ đẹp tân thời của cô bạn cũ
Đã quen tiếng nhạc xập xình, quen những đêm dài khiêu vũ
Lên thành phố lâu rồi, giờ sợ nắng nhà quê!
Tự thưởng cho mình một ngày hè với gió mát cùng bầu trời xanh
Thảnh thơi như cánh đồng mới xong mùa gặt
Em trở về tìm chú dế nhỏ của thời thơ ấu bỏ quên
Chiều nay cánh phượng rơi nhiều…
Sân trường vắng lặng
Buồn hiu hai người…
Mùa thi nay khép lại rồi
Ngày mai cách biệt… Phương trời xa xăm…
Xa xa, Tổ quốc ta!
Ở phía đông,
Thân thương hai tiếng gọi:
“Trường Sa!”
Nơi ấy,
Biển là nhà, đảo là quê hương!
Anh vớt mùa xuân trên lá cây
Nghe rơi diệp lục cuối chân ngày
Tàn phai đã sẫm ngày mưa muộn
Anh cũng sẫm màu như mây bay
Ngồi xếp lại những cơn đau ăn mòn nếp nhăn tuổi tác
cơn đau kéo cha về phía tối hút cánh đồng
ngày nắng chang rót trên tấm lưng còng mẹ gánh nỗi buồn số phận
những âu lo mọc xanh hơn cây lúa vụ mùa
Lẽ ra em phải đi con đường ấy
từ rất lâu
cái ngày mảnh thủy tinh làm tay em trầy xước
vết xước không nhẹ tựa lông hồng
Chiều vuốt nỗi buồn đôi mắt sâu hoắm
Cha tấu khúc guitar thẳm huyết quản ngõ ngày vắng mẹ
Chùm phượng vĩ cuối mùa thu đã nhạt
Cơn mưa buổi tan trường sao lắm tơ vương?
Bạn bè mỗi người đi một hướng
Thôi hết rồi những năm tháng mến thương…
Một trái tim đập đều… đập đều…
Nuôi một con tim đập đều… đập đều…
phôi thai một mầm sống mới
giữa bộn bề nhân gian…
Mùa hạ đến rồi có phải không em?
Những cánh phượng chao nghiêng nỗi nhớ…
Tuổi học trò xếp trên trang vở cũ…
Nắng hạ vô tình đốt cháy lòng anh…
Có những nụ cười không bao giờ trở lại
Tháng năm xưa ký ức chân trời
Con diều nhỏ đứt dây rồi bay mãi
Ta biết tìm gì giữa những áng mây trôi?