Truyện ngắn của KRISNASWAMI NARAYAN
Làng Somal, ẩn khuất trong dãy rừng Mempi, có số cư dân không quá ba trăm người. Xét về mọi phương diện, đó là ngôi làng mà những người có tư tưởng cải cách nông thôn đến mấy cũng cảm thấy chùng lòng....
Đầu năm 1947, chiến tranh nổi dậy ở làng tôi. Mấy chị em tôi phải tản cư ra nhà bác Sáu ở gần chợ Mỹ Tho. Dù phải ăn nhờ ở đậu nhưng ngày tựu trường, chị tôi vẫn sắm sửa quần áo, tập viết cho tôi và em gái tôi đi học. Chị tôi xin cho tôi vào học lớp Sơ đẳng do cô Phan Thị Điều dạy, em tôi học lớp dự......
Có nhiều lí do để Ngân chọn Bảo. Không như những người đàn ông thành đạt khác, Bảo không hề nghĩ đến bất kì người phụ nữ nào ngoài Ngân. Và do vậy, Ngân ở trong lòng Bảo một cách độc lập, và đáng sợ hơn lại là duy nhất. Bảo tiễn Ngân ra bến, níu tay và ghì mặt Ngân xuống, Ngân thấy rát ở môi và lồng......
Tôi dắt xe đạp vào, bất đồ trợt một cái. Suýt nữa đầu tôi va vào yên xe thì có mà gãy hết răng. Một bên ống quyển rớm máu vì dây xích cứa. Tai hại nhất là một ống quần vấy bẩn. Cái quần màu kem, cái quần vía nhất của tôi đấy trời ơi! Thế là tối nay đành đi dự liên hoan với cái quần cũ đã mạng lại ở......
Có một lần bạn tôi say rượu
Nhắn tin: đừng viết nữa mày ơi
Càng viết càng thấy mình trống rỗng
Con chữ này đây, con chữ người ...
Tượng Phật choàng khăn mây mắt u huyền ngóng miền cực lạc
Đóa sen thiêng chứng giám linh hiển cuộc tình xưa
Cõi Ta Bà áo bà ba quyến rũ gió đa tình lượn lờ cõi huyền ảo
Anh ngơ ngác nhặt câu kinh cất giấu đáy tim buồn…...
1.
Ngày hai mươi tháng Chạp âm, Lãm xách xe chạy đến trường, đứng bơ vơ giữa cái cột xi-măng đã được quét vôi trắng toát, chờ Kim đến. Sân trường mùa này vắng ngắt. Tưởng như sinh viên đã chán chê cái hộp diêm này quá rồi, nên chỉ chờ dịp cuối năm là rút đi hết. Lãm nghĩ, có thể giờ này......
Đẩy chiếc xe ba gác đậu cặp mé nhà, Bưởi múc gáo nước rửa mặt rồi bước vào. Dì Hai ngạc nhiên:
- Bữa nay sao về sớm vậy con?
Thong thả mở tủ lấy cuốn sổ đặt lên bàn và lật từng trang, Bưởi cười nhẹ:
- Má quên chỉ còn hai tuần lễ nữa là tới đám cưới con rồi.......
Thông qua con đường mổ đẻ, cuối cùng, tôi cũng được chào đời dù hình hài không nguyên vẹn.
Người ta bảo hình dạng tôi là kết quả của một vụ cưỡng dâm, là hậu quả của chất độc da cam, là...
Thời gian và dinh dưỡng không thể làm tôi lớn lên và nói được. Nó bị câm, bà hàng xóm......
LỐI QUẢNG
Nam:
Con sóng nhấp nhô bến bờ xanh ngát
Mấy ngả sông dài sóng gợn lao xao
Nữ: Anh là ai, đến tự nơi nào
Mà ngơ ngẩn trước sông Tiền bến hẹn? ...
Truyện ngắn của Nathaniel Hawthorne (Mỹ)
“Peter, anh thật không chịu cân nhắc gì cả sao?” - ông John Brown nói, trong lúc cài cúc chiếc áo khoác quanh cái bụng phệ của mình, và đeo găng tay vào. “Lý do gì khiến anh từ chối để lại tôi căn nhà cũ nát, xộc xệch......
Một buổi tối đẹp như tranh vẽ. Trong quán cà phê sân vườn ở ngoại ô thành phố, không gian đủ rộng cho những rặng tre, tán dừa xòa bóng. Tiếng nhạc du dương như ru. Ánh đèn màu vừa đủ tối để vầng trăng trung tuần còn đủ sáng, dát bạc lên mấy rặng tre, tàu dừa… Ngồi bên người yêu, anh nghe hạnh phúc......
Những trận nắng tháng ba rồi cũng nhanh chóng vẫy tay cùng đám lá rụng trên hè, nhường chỗ cho ngày mưa tới. Buổi chiều, những cơn gió mang hơi lạnh ẩm ướt không ngớt nhảy nhót trong đám cây sau vườn. Gió như đang khiêu vũ. Thục khoan khoái hít một hơi đầy lồng ngực mùi đất ẩm, cả mùi lá mục ngai......
Nghệ sĩ nhiếp ảnh Duy Anh sống tại Tiền Giang, là phóng viên Báo Ấp Bắc. Gần 30 năm trong nghề, anh đã giành được 158 giải thưởng ảnh trong và ngoài nước với rất nhiều ảnh được trưng bày tại các triển lãm quốc tế như Úc, Áo, Pháp, Tây Ban Nha, Ý, Pháp, Hàn Quốc, Nhật... ...
Viết từ nghĩa trang Trường Sơn...
Có lẽ trên thế giới này không ở đâu có một nghĩa trang rộng lớn, hoành tráng và có cấu trúc đặc biệt như nghĩa trang quốc gia Trường Sơn trên mảnh đất Bình Trị Thiên khói lửa của Tổ quốc ta.
...Cô có thói quen bỏ di động trong túi quần, nhưng bữa nọ đọc báo thấy đăng tin một cô gái bị nổ điện thoại… rách quần, cô sợ quá bèn chuyển vào túi xách. Cái túi xách của cô nhỏ xíu mà như cái mẻ thạch sùng với đủ thứ từ chìa khoá nhà, chìa khoá xe, giấy tờ tùy thân, khăn giấy, kẹp tóc, son môi, kẹo…......
Bạn hãy thử tưởng tượng xem, sau một đêm vui chơi, một sớm mai thức dậy với cái đầu nhức nhối âm ỉ và tràng gắt gỏng và chợt nhận ra rằng chỉ còn đúng 15 phút cho cuộc di chuyển hai mí mắt trĩu nặng, bạn với tay tắt chuông báo thức của chiếc điện thoại đang kêu ré từng cơn giục đến sở làm. Hãy thử......
Chỉ có mái nhà mẹ che con là ấm nhất
Bếp lửa sớm khuya nồng đượm
Ngọn đèn tim mẹ khâu đêm...
Nó được về quê giữa mùa đốt đồng. Những ụ rơm cao ngất, lửa ún vào sâu tận bên trong và làn khói bay lảng vảng ướp hương vào từng thớ thịt của đất trời khiến nó thấy lòng mình thanh thản lạ lùng....
Hắn chở nó đến trường trong cái nắng êm ả đầu thu. Gió vờn làm tóc nó bay phất phới. Sân trường ban trưa ngập nắng, từng khoảng sân trắng loang lổ bóng đen của những tán bằng lăng. Nhà xe vắng hoe, lá bằng lăng va vào nhau sột soạt, nghe vo ve tiếng ong say mật vờn quanh những đóa bằng lăng tím......