Có con sông mùa xuân dừng lại

Nơi bến quê điềm đạm
Con sông dừng lại hiền
Mùa xuân reo thẳm sâu con sóng
Từng nhánh rong cười xanh

 

Có con sông mùa xuân dừng lại
Nơi tóc mẹ trắng bờ lau
Bờ chênh vênh những bài ca gió
Thời gian bạc màu

Có con sông mùa xuân dừng lại
Nơi tiếng chao chân của em ríu ran
Hoa mưng đỏ thầm trôi về biển
Lời quê lắng về đâu

Có con sông mùa xuân dừng lại
Nơi tiếng bò kêu nước thật khuya
Gốc dâu da chùm quả trĩu
Đất quê ngọt câu chào

Ai về tìm mùa xuân trên nước
Thấy trong veo gương mặt mình
Sông quê bao đời chắt lọc
Chìm xuống đáy những nếp nhăn.

Tác giả bài viết: Thai Sắc (Đồng Tháp)

Nguồn tin: Văn nghệ Tiền Giang số 84