Viết trong buổi trưa

Buổi trưa - chiếc lò ngạt khổng lồ
Nắng thiêu cháy những chiếc lá non
Cỏ hoa rung rinh trong hơi nóng mờ khói
Những cụm lục bình dày đặc con sông lấp
Tôi thao thức những giọt mồ hôi vã trên khuôn mặt
Những quyển sách mở tung đầu óc
Chữ nghĩa cày sâu thân phận
Tôi tìm kiếm một con đường cho thơ tôi đã chọn
Giữa muôn trùng vỡ vụn của thời gian
Thơ đứng lên như một sự nổi loạn
Nổi loạn với cái có sẵn
Nổi loạn với tâm hồn thỏa mãn
Nổi loạn hy vọng tuyệt cùng
Đầy hình ảnh suy tưởng
Buổi trưa nóng ngột ngạt như lò nung
Tôi tìm kế mưu sinh
Mưu sinh trong vất vả
Mưu sinh trong nhọc nhằn
Mưu sinh trong lao khổ
Từ khi tôi buông bỏ phấn trắng bảng đen
Đời tìm đến câu “ Vạn pháp nhân duyên sinh “
Như một sự giải thoát
Buổi trưa như lò ngạt
Tôi khiêng chiếc máy nặng nhọc
Đặt chỗ lao động kiếm tiền
Bên con sông nước xanh
Thời gian chảy trôi miên viễn
Tôi về lại vùng quê thơ ấu
Khi mọi người đã ra đi qua bờ bên kia
Tôi hiểu lại: Cuộc sống là tranh đấu
Tranh đấu với thời gian
Tranh đấu với cái ác
Tranh đấu với số phận
Tranh đấu với chính mình
Để tựu thành sinh mệnh con người trên mặt đất.

Tác giả bài viết: Vương Huy

Nguồn tin: VNTG số 92