Người có về không?

Cuối tháng ba rồi cánh chuồn chuồn rót nắng
Chung ưu tư nghiêng mãi vẫn đầy
Ta đứng bên thời gian gõ từng tiếng chậm
Mà sao hoàng hôn cứ ngấp nghé dưới hàng hiên

Cụm cúc vàng giấu hạt nắng bình yên
Gọi mùa thu sao heo may không lên tiếng
Cây phượng già cựa mình bung ngọn lửa
Hạ đang về riu ríu tiếng ve ngân

Cuối tháng ba rồi hết một mùa trăng
Hoa bằng lăng rụng nhuộm không gian tím
Người có về không?
Cây đàn xưa chùng phím
Sợi tơ rung da diết ký âm buồn

Mưa đầu mùa ẩm ướt những yêu thương
Chuyến xe chót đâu còn ai ghé lại?
Ta đứng mãi cuối con đường xa ngái
Tháng ba rơi tờ lịch cuối cùng!

Tác giả bài viết: Trúc Linh Lan

Nguồn tin: Văn nghệ Tiền Giang số 67