Hạn mặn

Hạn mặn lấn sâu tâm thức
Thượng nguồn ngôn ngữ mất mùa
Thi nhân nằm mơ đỉnh lũ
Ngập tràn giai điệu phù sa.

Tìm đâu luồng lạch hoang sơ
Đất trời uyên nguyên kì lạ
Tình người thơm như trăng rằm
Yêu thương chưa hề mặc cả.

Thú hoang đùa giỡn bên thềm Đêm ngủ nhà không đóng cửa
Dạm ngõ ba năm mới cưới
Chắc bền đôi lứa thủy chung.

Gió đưa xạc xào bụi chuối
Tắt đèn tối lửa ới nhau
Mừng đám chỉ cầm chai rượu
Trái cam trái bưởi ngọt ngào.

Trái đất mỗi ngày càng nóng
Tình người ghẻ lạnh giá băng
Hy vọng em - nguồn cảm hứng
Cung thương dào dạt vĩnh hằng!

Sông cạn trơ lòng đá sỏi
Thức tâm hồn vẫn đầy thơ.
Đồng vàng thơm hương lúa mới
Thuyền trăng vỗ động đôi bờ…

Tác giả bài viết: Vũ Tuấn

Nguồn tin: Văn nghệ Tiền Giang số 74