Bếp lửa chiều quê

Bao năm xa cách quê nghèo
Hoàng hôn lại nhớ bếp chiều khói bay
Mùi thơm rơm rạ nồng say
Lửa hồng chái bếp nhớ hoài mẹ quê
Nhớ rau đắng mọc bờ đê
Bữa cơm vị ngọt hương quê rau đồng
Quê hương là bếp lửa hồng
Là hình bóng mẹ chợ đồng mớ rau
Chăm vườn, cấy lúa đồng sâu
Nắng sương nhuộm trắng mái đầu mẹ quê
Đường xưa nhớ dáng mẹ về
Đôi vai quang gánh cầu tre gập ghềnh
Miền xa chiều xuống khói lên
Gợi thương, gợi nhớ nỗi niềm ly hương
Bếp nghèo chan chứa yêu thương
Sớm chiều nhóm lửa mẹ thường chắt chiu
Chiều nay sao nhớ thương nhiều
Miền quê ký ức cánh diều tuổi thơ
Bay cao với những ước mơ
Bếp quê lửa ấm mẹ chờ con xa.

Tác giả bài viết: Nguyễn Công Khanh

Nguồn tin: Văn nghệ Tiền Giang số 96