Mẹ ngồi sau cửa

Giờ mẹ chỉ ngồi sau cửa
Góc cuối giường
Nhìn mưa nắng hẹp hơn
Những cơn gió mùa hờn dỗi
 
Mẹ chỉ ngồi sau cửa
Sau một đời tần tảo phía ngoài kia
Bóng những đứa con chẳng về che lấp ánh sáng
Mẹ chờ
 
Mẹ ngồi nơi góc cuối giường
Tựa lưng vào bóng tối
Tiếng lá ngoài vườn xa dần đắm đuối
Có mảnh vàng nào rơi
 
Giờ mẹ chỉ còn ngồi sau cửa nhìn đời
Bằng cái nhìn ngược
Kí ức duềnh lên khung sáng
Cận cảnh bàn tay nhà nông
 
Mẹ tôi ngồi sau cửa lặng thầm
Nén vào tim lời ru con ngủ.

Tác giả bài viết: Thai Sắc (Đồng Tháp)

Nguồn tin: Văn nghệ Tiền Giang số 99