Độc ẩm giao thừa

Bàn thờ cúc rực vàng hoa                            
Khói nhang tỏa phía quê nhà xa xăm    
Xa quê thoắt mấy chục năm                      
Giao thừa độc ẩm lặng thầm đón xuân 
 
Tạ ơn lớp lớp tiền nhân                                 
Một thời mở cõi gian truân phận người
Nỗi niềm câu hát “bầu ơi”                            
Bần thần rượu rót mời người hư vô
 
Chìm vào thăm thẳm cơn mơ                    
Ta trôi trong cõi đôi bờ thực hư
Giao thừa năm cũ giã từ                                              
Rước xuân phủi sạch ưu tư muộn phiền
                                                                                               
Phút trừ tịch vái Tổ tiên                
Đăm đăm nguồn cội hiện miền núi non
Bạc đầu tiếc thuở vàng son                        
Ngày xuân sống chậm cho còn nụ hoa
                                                                                               
Giao thừa ta với bóng ta                                              
Nâng ly độc ẩm ngẫm ra sự đời                
Đua chen hơn thiệt cuộc chơi                     
Vô thường tất thảy cõi người trần gian.

Tác giả bài viết: Lương Định (TP.HCM)

Nguồn tin: Văn nghệ Tiền Giang số 102