Sự giản dị thiêng liêng (vọng cổ)

Sự giản dị thiêng liêng (vọng cổ)
LÝ CHIỀU CHIỀU
Chiều Nhà Rồng, con đứng trong lặng yên
Nghe trào dâng,
lắng sâu bao niềm thương mến
Nhớ thương, nhớ thương cha già
Bao năm bôn ba quê người
Mong tìm con đường cứu dân
Xưa Bác ra đi lặng lẽ nơi này.
VỌNG CỔ
1. Ôi những kỷ vật thiêng liêng chợt nhạt nhòa trong nước mắt, sự bình dị thân thương làm trái tim con xúc động dâng trào…
Một bóng đơn côi Bác bước xuống tàu. Ôi, cái tên Anh Ba sao mà dễ mến, bao đêm trên tàu Bác thức thâu canh (-). Rồi những chiều giá rét thành Ba Lê, viên gạch hồng Bác đã sưởi ấm suốt mùa đông giá rét. Ngày tiếp ngày với ngòi bút trong tay, Bác đã sẻ chia với bao kiếp người cùng khổ (-).

DẶM
Thương dân một cổ hai tròng
Sá gì cơ cực Bác tìm đường ấm no.


2. Đọc luận cương Lê-nin và Người đã khóc, hạnh phúc là đây, cơm áo đây rồi… Đường cách mạng tháo bỏ cùm gông cho bao kiếp tôi đòi… Ngày trở lại quê hương sau bao năm xa cách. Người cúi hôn mảnh đất quê nhà trong cảm xúc trào dâng (-). Thương đôi dép cao su gót mòn theo Bác suốt bao dặm hành quân, ngày độc lập Bác nói to cùng con cháu. Tôi nói đồng bào nghe rõ không, câu nói gần gũi thân tình sao quá đỗi thiêng liêng (-).

THƠ
Sáng ra bờ suối tối vào hang
Cháo bẹ rau măng vẫn sẵn sàng
Bàn đá chông chênh dịch sử Đảng
Cuộc đời cách mạng thật là sang.

VỌNG CỔ
5. Đất nước lâm nguy Bác lại giản dị áo chàm nâu bí mật vào chiến khu tiếp tục con đường cách mạng, dù cháo bẹ rau măng nhưng Bác luôn thỏa nguyện vui… lòng.
Sảng khoái lạc quan, Bác lãnh đạo phong trào… Gần gũi với nhân dân như là người cha yêu kính, thăm hỏi cụ già chăm sóc em thơ (-). Dù ở đâu Bác cũng giản dị đơn sơ, cốt cách nhân hậu thanh cao như ông Bụt trong cổ tích. Khi trở thành vị chủ tịch nước tối cao, Bác vẫn áo kaki ung dung bên vườn rau ao cá cạnh nhà sàn.

VỌNG KIM LANG
Trong trái tim con…
Bác như núi non cao vời
Nhưng xiết bao thân tình
Gần gũi với nhân dân
Khắc sâu mãi trong tâm hồn
Lòng muôn lòng nhớ ơn người Cha
Người dành trọn đời cho dân cho nước
Áo lụa tặng già, sữa để em thơ
Mỗi khi tháng năm lại về
Lòng bồi hồi nhớ thương người đi
Bác đi theo các vua Hùng
Mà bóng hình mãi như còn đây
Chiều nay bao con sóng xôn xao
Gió sông dạt dào lời ca
Chiều Nhà Rồng ai hát ngân nga
Bác ơi thương nhớ nào nguôi.

VỀ VỌNG CỔ
6. Ngàn con sóng xôn xao rồi lặng đi trong nỗi nhớ. Ôi những kỷ vật thân thương như còn ấm hơi Người…

Bây giờ cho đến muôn đời
Tâm hồn, cốt cách rạng ngời gương trong
Bác như là đấng Cha hiền
Suốt đời giản dị mà thiêng liêng cao vời.

Tác giả bài viết: Đoàn Phú Vinh

Nguồn tin: Văn nghệ Tiền Giang số 30