Mùa xuân nhất định những sum vầy

Mùa xuân nhất định những sum vầy
khi những tờ lịch cuối cùng thinh lặng rơi
bên thềm cũ
mùa đông bưng mặt khóc ngất cố níu giữ vào đâu đó
sùi sụt những cơn giông xám xịt ẩn ức bóng tối
những bán mua thương lượng rẽ vào ngõ hẹp
đợi chờ ngầy ngật những cơn say
những người tình cõng trên lưng kỷ niệm nát nhàu
thả đáy vực mơ hồ nghi hoặc
khi những tờ lịch cuối cùng thinh lặng rơi
tôi gói nỗi buồn cơm áo những con chữ loăng quăng
choàng qua vai vết thương tình loang lổ
một gánh đúm đùm gọi cửa về nhà
mẹ cười mắt lệ nhòa
tóc bạc cha nhoi nhói từng sợi
vui
em thơ ngây tay ngửa đòi quà

khi những tờ lịch cuối cùng thinh lặng rơi
mùa xuân
nhất định những sum vầy
không buồn hơn những chia xa…

Tác giả bài viết: Thanh Tuyền

Nguồn tin: Văn nghệ Tiền Giang xuân 2008