Bác sĩ Việt kiều dỏm

Căn phòng xứ án của Tòa án nhân dân TP. Mỹ Tho hôm ấy chỉ 1 bị cáo và 1 bị hại. Bị cáo là thanh niên dong dỏng cao, gương mặt trắng trẻo, sáng sủa. Ngồi ở hàng băng cây đầu tiên, bị cáo xoay mình lại để nói chuyện với người đàn bà đứng tuổi ngồi phía sau, nhỏ con, da ngăm đen, ăn mặc nền nã kiểu người cao tuổi. Bị cáo xin bà tiền để đóng án phí hình sự sơ thẩm. Thoạt nhìn, người ta ngỡ là mẹ con, nhưng không phải, bà là một trong những bị hại trong vụ án.
Minh họa: Lê Duy
Minh họa: Lê Duy

Bị cáo tên Bùi T., 29 tuổi, ngụ thị trấn Phong Điền, huyện Phong Điền, tỉnh Thừa Thiên - Huế, mới học đến lớp 7/12. Sau khi nghỉ học, Bùi T. học may và làm nghề may gia công, sau đó vào TP. Hồ Chí Minh tạm trú ở đường Minh Phụng, làm nhân viên kinh doanh, chuyên “chạy” hợp đồng cho một công ty bảo vệ ở quận Tân Phú. T. đến Tiền Giang trong lần theo một đoàn từ thiện ở TP. Hồ Chí Minh đi cứu trợ.

Hơn 2 năm trước, anh Nguyễn Trọng Kh., hướng dẫn viên du lịch, giới thiệu Bùi T. với bà Trịnh Thị K.S., 52 tuổi, ở cồn Quy. Bà K.S. quê Tiền Giang, sống bằng nghề làm vườn, có một lò nấu rượu ở cồn Quy. Cơ sở của bà là một trong những điểm tham quan của một số tour du lịch trên sông nước ở Đồng bằng sông Cửu Long.

Bà K.S. có cô con gái út đang học trung học phổ thông, có người thân định cư ở Úc. Bùi T. tự giới thiệu là bác sĩ Việt kiều ở Mỹ, đang làm việc tại Bệnh viện Pháp - Việt (TP. Hồ Chí Minh), xuống cồn Quy để mua đất.

Sau một thời gian qua lại, T. hứa sẽ bảo lãnh cho con gái út của bà K.S. đi Mỹ. Sau nhiều lần mướn ghe đi coi đất ở đuôi cồn, T. mượn của bà K.S. với tổng trị giá thành tiền hơn 35 triệu đồng (trong đó có bộ vòng xi-men 7 chiếc bằng vàng 18K và cái laptop của cô con gái út bà K.S.) để đặt cọc mua đất, viện lý do bên Mỹ gửi tiền qua chưa kịp.

Nạn nhân kế tiếp là anh Đỗ Hữu N., 32 tuổi, ngụ xã Xuân Đông, huyện Chợ Gạo. Cũng qua sự giới thiệu của anh Nguyễn Trọng Kh., anh N. cho Bùi T. mượn 50 triệu đồng để đặt cọc một hợp đồng đóng giường cho Bệnh viện Pháp - Việt.

Bị hại cuối cùng trong vụ án là chị Trịnh K.T., nhà ở phường 8, TP. Mỹ Tho. Bùi T. quen với chồng của chị K.T., tự xưng là bác sĩ ở Mỹ, đến cơ quan của anh để liên hệ làm từ thiện. Lần đầu, Bùi T. đến nhà chị K.T. bằng xe du lịch cho ra dáng Việt kiều, rồi mời chị K.T. đi uống cà phê.

T. nói sẽ thành lập một bệnh viện quốc tế với số vốn khoảng 350 tỷ đồng. Chồng của chị K.T. tin tưởng bị cáo, giao cả “xe con” cho T. đi lại quan hệ và Bùi T. đã “mượn” của chị K.T. tổng cộng hơn 35 triệu đồng, 1 điện thoại di động.

Sau những vụ mượn tiền nêu trên, “bác sĩ” Bùi T. “lặn” mất dạng. Do đó, các nạn nhân đã làm đơn thưa tên Việt kiều “dỏm” và Bùi T. đã bị bắt. Gia đình của bị cáo đã khắc phục hậu quả, trả lại toàn bộ số tiền mà bị cáo đã chiếm đoạt của các nạn nhân, Hội đồng xét xử tuyên phạt Bùi T. 18 tháng tù về tội “lừa đảo”.

Những nạn nhân của Bùi T. không ai nhỏ tuổi hơn anh ta, nhưng kinh nghiệm sống của họ đã bị cái vỏ bọc “bác sĩ Việt kiều ở Mỹ” và với tài ăn nói… của Bùi T. đã khiến họ mất cảnh giác. Họ nghĩ rằng, số tiền mà họ cho bị cáo mượn không đáng là bao so với sự giàu có của một bác sĩ Việt kiều trẻ tuổi, tài ba. Đây là một bài học cho tất cả mọi người.

 

Tác giả bài viết: DƯƠNG MINH

Nguồn tin: Ấp Bắc