Thái Tràng

Đăng lúc: Thứ ba - 06/06/2017 16:13
Họ và tên thật: Thái Văn Tràng. Ngày sinh: 03/10/1965. Nguyên quán: Ấp  Thái Hòa, xã An Thái Đông, huyện Cái Bè, Tiền Giang. Hiện là giáo viên trường THCS Mỹ Lợi A, Cái Bè, Tiền Giang.
Giải thưởng: Giải B cuộc vận động sáng tác của Tập đoàn công nghiệp cao su Việt Nam; Giải Khuyến khích cuộc thi sáng tác tác phẩm văn học nghệ thuật báo chí chủ đề “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”; Giải Tư thi thơ chào mừng 40 năm ngày miền Nam hoàn toàn giải phóng và 30 năm đổi mới đất nước”…
Chân dung tác giả Thái Tràng

Chắt lọc, sâu lắng, chắt chiu với từng con chữ, có trách nhiệm với ý thức sáng tạo của mình đó là những nét chính thể hiện bản lĩnh của người làm thơ mà tôi nhận thấy ở nhà thơ Thái Tràng. Là giáo viên dạy môn Toán học nên tư duy thơ anh rất lô-gích, chặt chẽ tuy nhiên lại vô cùng ngọt ngào ảo diệu bay bổng, không khuôn phép mô phạm như nghề của anh… Tập thơ "Giai điệu lá" của Thái Tràng vừa được xuất bản sau 25 năm làm thơ và dạy học, trong 4 phần thì 3 phần mang âm hưởng của giấc mơ như: giấc mơ tuổi thơ, giấc mơ biển, giấc mơ rời… phải chăng anh mượn hình tượng giấc mơ để trốn chạy hiện thưc đời sống? Ngược lại, tôi thấy thơ anh bám rễ rất chặt vào đời sống nhưng lại cho nó tung tẩy và bay bổng như một giấc mơ. Đây chính là một hoán dụ cần thiết để làm bệ phóng cho thơ.
Hồn thơ trong "Giai điệu lá" là hồn thơ giàu cảm xúc lãng mạn trữ tình. Dù viết về đề tài nào, dưới góc nhìn nào ta cũng thấy anh rộn ràng phấn chấn tin yêu lạc quan muốn truyền cảm hứng nội tâm, cũng như sức sống của con người, cảnh sắc thiên nhiên trù phú đồng bằng…đến người đọc. Ít gặp những nét buồn hay tâm sự u uẩn trong thơ anh. Có lẽ người sao thơ vậy. Ngoài đời lúc nào ta cũng thấy anh luôn vui vẻ, hòa đồng gần gũi bạn bè...
Thái Tràng chia sẻ niềm vui sáng tạo của mình: “Sáng tác với tôi là niềm hạnh phúc tuyệt vời, bởi lẽ ngôn ngữ là chiếc cầu kết nối tâm hồn người cỏ cây vạn vật, giúp ta phóng sinh những buồn vui siêu thoát. Thi ca là đỉnh cao hương vị cuộc đời…”. Khi đã nhận ra cứu cánh của thơ ca, hy vọng nó cũng là động lực, giúp nhà thơ khám phá sâu hơn bản thể của chính mình; Hứa hẹn những mùa bội thu trên cánh đồng chữ nghĩa, hứa hẹn những giây phút thăng hoa của tâm hồn góp thêm giai điệu ngọt ngào nồng ấm tình đất tình người…

                                            Nhà thơ Vũ Tuấn (giới thiệu)

Vườn xưa

Vườn xưa lá hớt rì rào
cây xanh... xanh thế... xanh vào giấc mơ...
 
tôi về chạm mặt tuổi thơ
con chuồn chuồn đỏ đậu bờ giậu thưa
 
tìm đâu chiếc võng giấc trưa
êm đềm hoa súng tàu dừa gió ru
 
tìm đâu vạt nắng ngày thu
tuổi thơ kéo cánh diều mù trời bay
 
lối về chân dính cỏ mai
bâng khuâng với chiếc lá mây trên đầu.



Giêng hai

Cỏ xanh trĩu gót chân đê
mỏ chim chẻn lúa
bộn bề giêng hai
 
đồng làng nặng gió
thừa mây
nắng vàng chín vụ
hương bày rạ phơi
 
cánh diều vắt áo lên trời
sợi dây mủm mỉm
rong chơi cuối bờ
 
giêng hai hoa bắp vẫy cờ
phù sa cần mẫn
vàng mơ cải ngồng
 
mấy chùm gạo chín
bên sông
hoàng hôn khép lửng
tím lòng khuôn sao
 
lời sương day dứt giậu rào
nhớ mùa trăng múc
ca dao cạnh người.

Cánh đồng và ngôi nhà của cha

Bên láng ruộng cha dựng lên ngôi nhà nhỏ
cây ngô đồng nở một cành hoa
tuyên ngôn của cây an nhiên của cỏ
màu đất chiếc thân thành màu ngói mượt mà
 
cánh đồng bao dung chân tình bạn mới
tri âm cùng dài rộng đời trăng.
 
đề huề giêng hai bóng mây dịu ngọt
dị bản mùa xa lắc cúm núm bay
ngày cắt cỏ thương đời trâu cặm cụi
vòm tre còng lưng phu già hương rạ nghiêng vai
chiều bịn rịn hoàng hôn tự bạc
đêm sàng gạo sao trời
vạc sành đem cổ tích hong sương.
 
sáng tinh mơ cánh đồng uống cha tôi vào bụng
nhâm nhi vị cần lao
say say men tóc khét
đồng tiêu hóa cỏ dại
ẩn nhẫn mùa xanh.
 
trồng tỉa buồn vui râu bùn cười nhòe nhoẹt
luống đất gồng mình lũ đấu vật con đê
tiếng rạn nứt nắng mưa thời gian rám mặt
vô sinh nhắc nhở kiếp người.
 
cha nói rồi một ngày cha ở lại với cánh đồng
tri âm cùng ngôi nhà gió
mân mê ngói cỏ
tâm hòa tan thành ánh trăng vàng.

 


Tắm cát

Con đừng giỡn sóng xa bờ
tắm trên bãi cạn bơi bò vẫn vui
 
con chưa hiểu nổi biển khơi
càng xa càng sóng càng phơi kiếp người
 
cát vàng ta tắm ta chơi
Sóng vào... sóng - cát - đất - trời ôm nhau
 
đời cha lửng cạn lửng sâu
yêu trăng thương gió gói sầu hanh rêu
 
biển xanh... xanh sáng... xanh chiều
thẳm như đồng ruộng cánh diều quê ta
 
buồn vui mòn lõi trăng già
trầm luân trắng phía bao la vơi đầy
 
cát bay... bay ngẩn ngơ bay
xa con cha tắm bãi dài tình đông
 
cát vàng đang tắm hoàng hôn
ôm con cha tắm mảnh hồn thơ bay.

Nhà thơ Vũ Tuấn (giới thiệu)
(Theo Văn nghệ Tiền Giang số 79)
Chia sẻ: Google Bookmarks Yahoo Bookmarks Đăng lên ZingMe Đăng lên Linkhay Đăng lên TagVn Bookmarks lêb baibu
Từ khóa:

Thái Tràng

Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Theo dòng sự kiện

Xem tiếp...

Những tin cũ hơn

 

Thăm dò ý kiến

Đánh giá của bạn về phiên bản mới này?

Tuyệt vời

Tốt

Trung bình

Bình thường

Rất tệ

Bộ đếm

  • Đang truy cập: 393
  • Khách viếng thăm: 364
  • Máy chủ tìm kiếm: 29
  • Hôm nay: 23085
  • Tháng hiện tại: 1474530
  • Tổng lượt truy cập: 45441763