Như cái đồng hồ báo thức
Cứ đúng năm giờ nó hót
Chim gì cũng chẳng biết tên
Nó giục chân mây hửng sáng
Nắng mùa thu nhòa nhạt
Mà em mỏng mảnh áo vàng.
Hương đợi chờ ngan ngát
Hoa pensé
Tím mênh mang…
Em à
anh đọc được từ ngoài kia có tiếng gì trong lắm
dường như lời con chim khuyến dụ mặt trời
Ta tìm về vùng đìa bưng xa xưa
Một thuở rừng tràm, súng sen, bàng lác
Cá nước chim trời, đồng chua đất khát
Mùa mưa về nước trắng cánh đồng hoang
Gã mục đồng mình trần tóc hoe râu bắp
Ngày thắp nắng đợi lũ chim sẻ về ăn thóc reo ca
Ngày thắp nắng đợi đuôi gà tóc mượt
Đã đi rất xa Miệt Thứ chưa về
Trong giấc mơ tôi,
Có cơn gió khát mùa lá gọi
Ve vãn đồng chiều giục cánh những thiên di
Mây cõng nắng đi về miền tĩnh lặng
Khói hong trời khen khét bếp ngoại lên...
Mùa thu nào vàng cả áo sờn vai?
In cuối trời đôi hình hài thương nhớ
Cánh vạc chiều cõng hoàng hôn nắng vỡ
Rớt một tia lên vạt tóc mẹ dài
Mớ rau đồng mẹ chăm chút triền đê
Dăm con cá ba tát đồng hôm trước
Bó hoa cúc sương đọng còn ẩm ướt
Chỉ vậy thôi, thành chợ nhỏ quê nghèo
Chẳng còn gì bất ngờ
mùa đông lại đến từ phía sau
vồi vội những câu chuyện không đầu
không cuối
Bất ngờ gặp lại thầy xưa
Vui như nắng
Buồn như mưa qua chiều
Một vầng trăng sáng thương yêu
Lại lung linh giữa bao điều nhớ quên
Tựa vai anh
em non dại nghĩ mình độc nhất
nhiều khi em vô tình quên mất
trước em, bờ vai này từng là gối tựa những mái tóc đàn bà
Biết anh có về…
Để chải lại tóc cho em
Tóc rối một thời… con gái
Chỉ biết yêu cuồng say và mê mải
Năm tháng hong phơi…
Sấp ngửa mấy cuộc tình… hanh rát đời em
Ta đã đi trọn một vòng hoa giáp
Lối quay về theo hạt nắng vàng tan
Tiếng ai ru hòa nhịp mấy cung đàn
Nghe da diết ngập tràn muôn hoa lá
Dấu chân nghiêng trải dài trên sỏi đá
Nợ ân tình bao kẻ lạ người quen
Dẫu cuộc đời có đổi trắng thay đen
Lòng chẳng lụy bon chen cùng nhân thế
Trở về sau mùa rạ lỡ
tháng giêng tiếc thầm hoa cỏ khai trương
dọc ngang chiều uống những con đường
hương vị nào ngon bằng mùi cỏ dại…
Dã quỳ vàng nỗi nhớ cháy hoàng hôn
Anh tìm em mịt mù sương
Anh tìm em hun hút gió
Em ở đâu? Dấu môi hằn in khoảng trời nhớ
Bàn chân trần bén mùi sỏi đá
Quen bụi đường thăm thẳm mưa bay
Chữ nghĩa như đêm nhọc nhằn rao vặt
Mơ ước mong manh ngõ phố năm ngón lược cài