Trời trở gió. Cái lạnh đã lùa theo từng con hẻm ngắn và nhỏ của phố cổ Hội An (Quảng Nam). Bất giác một buổi hoàng hôn mù sương và mưa lắc rắc, mùi khoai lang nướng làm xao xuyến những ai nặng tình với một chút hồn quê đã dần phai bóng.
...
Cách đây tròn 5 năm, vào ngày 4/12/2007, nhà thơ Phạm Tiến Duật đã qua đời ở tuổi 66. Kỷ niệm 5 năm ngày mất của nhà thơ, VNTG xin đăng tải bài viết của nhà thơ Hồng Thanh Quang thay cho nén hương tưởng niệm một nhà thơ – chiến sĩ tài hoa....
Ngày sẽ hết tôi sẽ không trở lại
Tôi sẽ đi và chưa biết đi đâu
Tôi sẽ tiếc thương trần gian mãi mãi
Vì nơi đây tôi sống đủ vui sầu
Cây và cối bầu trời và mặt đất
Đã nhìn tôi dưới sương sớm trăng khuya
Mở buồng phổi đón gió bay bát ngát
Dừng bên......
Đó là những ngày mưa dài.
Đêm mưa hôm đó tôi đứng giảng bài cho một lớp của trường bổ túc văn hóa. Tiếng mưa rơi vang động, dữ dằn trên mái tôn làm mờ tiếng nói của tôi. Ngực tôi mòn đi vì cố nói thật to. Dưới chân tôi là nền đất nhão, đất bết vào dép thành những mảng bè ra. Bên ngoài......
Con đê dài rộng, hai bên trồng dừa Tam Quan cao hơn đầu người thẳng hàng, đều khoảng. Những quày dừa màu hỏa hoàng oằn trái. Bóng dừa chìm dưới đáy nước của hai đầm sen – bên trái đầm sen trắng, còn bên phải đầm sen hồng. Từ con đê đi vào khoảng ba trăm thước, một ngôi chùa nằm im lìm giữa hai hàng......
Mỗi năm gần đến rằm tháng tám, chắc ai cũng nhớ về tuổi thơ với nhiều kỷ niệm của mình qua những chiếc lồng đèn xinh xắn và những cái bánh ngọt của ngày trung thu. Tuổi thơ của tôi cũng thế, khi nghe đâu đó câu hát Bóng trăng trắng ngà, có cây đa to, có thằng Cuội già, ôm một mối mơ là......
Ngày... tháng...
Tôi được tuyển tham gia trình diễn thời trang ở Nhật, chuyến lưu diễn dài nửa tháng. Trong một buổi tiệc chiêu đãi ở khách sạn Haio, tôi quen với Nawasaki, người ấy là một doanh nghiệp giàu có, hơi thô bạo một chút, nhưng cực kỳ hào phóng....
Ngày 21/9/2012, tại TP Quy Nhơn (tỉnh Bình Định), Lễ kỷ niệm 100 năm sinh Hàn Mặc Tử (22/9/1912 – 2012) do Hội Nhà văn Việt Nam và UBND tỉnh......
Phê bình văn học vốn vẫn là một thể loại văn chương thụ động, bởi theo nghĩa chung nhất, những sự cảm thụ và lượng giá về thẩm mỹ chỉ xuất hiện sau khi có đối tượng để thụ hưởng và phán xét; nói đơn giản, không có tác phẩm văn chương thì làm sao có phê bình văn học....
1.
Hai năm tình lận đận
Hai đứa cùng xanh xao
Mùa đông, hai đứa lạnh
Cùng thở dài như nhau...
Không hiểu đã bao nhiêu lần và đã mất bao nhiêu thời gian, tôi và Định mở ra, xếp vào, cân đong đo đếm số hành lý mà tôi đem về cho chuyến đi sắp tới. Hình như có cái gì đó không ổn khi gọi là “chuyến đi”. Sau cùng, tôi thật sự bằng lòng với cụm từ “chuyến trở về”....
Từ đầu cầu quay Mỹ Tho thả xuống hết dốc một ngã ba rẽ sang trái, có một khu nhà tường rào cao bốn thước, trên gắn mảnh chai và trụ thép, trên các trụ thép căng ba đường dây điện sẵn sàng giật chết bất cứ sinh vật nào cố ý hay vô tình chạm phải nó. Khu nhà chiếm trọn một khu vực dài từ ngã ba đến......
Giữa chuỗi ngày nắng vàng chang chang, nóng nảy, trời bỗng chùng xuống, thả mây mù giăng giăng. Đám cỏ bên vệ đường se sắt, ngậm sương, bóng tóc ai qua vờn nhẹ trong gió, “Em có để chút gì trên dấu cỏ / mà hương thơm bay suốt bốn mùa” (Trịnh Bửu Hoài). Đã cuối đông rồi thì phải, lòng......