(Tác phẩm vào vòng xếp giải Cuộc thi Truyện ngắn khu vực ĐBSCL năm 2023)
Sóng nước từ cái ghe chèo bẹo cưa đôi đám lục bình nổi trôi trên sông, làm nát những cánh hoa bưng biếc tím lịm cả khúc sông sâu. Ông Nhị lái cái ghe chèo bẹo tắp vô bờ. Sau chuyến đi cả hai đều mệt mỏi rã......
(Tác phẩm vào vòng xếp giải Cuộc thi Truyện ngắn khu vực ĐBSCL năm 2023)
Xe vừa vụt qua nhà văn hóa xã Hương Điền, vì lòng đang chập chùng bao nghĩ suy nên tôi không kịp tốp tay ga lại, thả xe chầm chậm như những lần đi ngang trước đây. Chế Mí ngồi sau lưng tôi, ngoái đầu nhìn lại......
(Tác phẩm vào vòng xếp giải Cuộc thi Truyện ngắn khu vực ĐBSCL năm 2023)
Nếu chưa thấy thằng Mỹ mà nghe tên là ai cũng tò mò. Nó là Mỹ hả? Trắng hay đen? Hay nó Mỹ lai? Tới chừng thấy nó rồi, sẽ không ai hỏi nữa. Thiệt. Nó lai Mỹ trắng. Nó sanh trước ngày giải phóng một năm, lớn......
(Tác phẩm vào vòng xếp giải Cuộc thi Truyện ngắn khu vực ĐBSCL năm 2023)
Nắng chiều, ôm ngọn dừa lão gật gật như đứa trẻ chơi bập bênh mỗi khi gió ngoài sông cái nhịp nhàng thổi vô. Nắng xoa nhẹ trên lưng những người đàn bà quê sau một buổi nhọc nhằn ngoài ruộng. Rửa vội chân tay......
(Tác phẩm vào vòng xếp giải Cuộc thi Truyện ngắn khu vực ĐBSCL năm 2023)
Chị Liên nhìn chiếc ghe bán dạo chạy qua trên con sông trước nhà. Như mọi chiều, nó đang phát ra những hồi kèn đặc trưng thay tiếng rao mời. Đã biết bao lần, âm thanh cùng hình ảnh đó gợi chị nhớ lại khoảng......
(Tác phẩm vào vòng xếp giải Cuộc thi Truyện ngắn khu vực ĐBSCL năm 2023)
Không đếm hết được những lần má thẫn thờ đi dọc bờ sông. Lắm lúc tôi thấy má như những chân cầu bị hà ăn nham nhở, chỉ chờ một cú đổ ầm chìm lại đáy sông, ngăn kiểu gì cũng không được. Mặt nước duềnh lên từng......
(Tác phẩm vào vòng xếp giải Cuộc thi Truyện ngắn khu vực ĐBSCL năm 2023)
Tôi và đại tá về hưu Tư Miền biết nhau khá lâu, chơi với nhau bằng thứ tình bạn vong niên, tôi – ông bình đẳng, thân ái. Ông Tư Miền ít nói, tánh nóng nảy, bộc trực, mỗi khi không đồng ý vấn đề gì đó thì như......
(Tác phẩm vào vòng chung khảo Cuộc thi bút ký khu vực đồng bằng sông Cửu Long năm 2022)
Đạo diễn Đặng Hữu Vinhở Sài Gòn điện thoại nói rằng anh sẽ dẫn một đoàn cán bộ về hưu từng học chung với anh ở Đại học Tổng hợp về Chợ Lách chơi, kêu tôi chọn cho anh một nơi ăn trưa có......
Hết mùa lúa, đến mùa mận, cực khổ, gian nan mà vẫn không dư dả. Nghe chòm xóm bàn tới, bàn lui cũng xuôi tai, chú thím Tư bán công ruộng mua chiếc ghe lỡ trở về nghề sông nước của ông bà già, nhưng bây giờ họ không làm nghề thương hồ, rày đây mai đó, mà chỉ chở hàng bỏ mối, chở hàng......
Cơn mưa đổ ập xuống khi chúng tôi vừa đặt chân đến Khu lưu niệm nhà văn Sơn Nam. Mưa tuôn xối xả, gió cuộn thổi đám bông khế và những chiếc lá vàng bay tản mạn. Đám cỏ non xanh mướt hớn hở hứng mấy giọt mưa thu tí tách rơi. Bầu trời âm u bởi đám mây đen còn vần vũ phía bờ sông. Chân dung của nhà văn......
“Qua 5 năm thực hiện Quyết định số 284 ngày 24/02/2014 của Thủ tướng Chính phủ, việc tổ chức Ngày sách Việt Nam trên địa bàn tỉnh đã xây dựng và phát triển văn hóa đọc với sức lan tỏa sâu rộng trong cộng đồng, phục vụ nhu cầu nâng cao kiến thức mọi mặt của đời sống xã hội nhằm đáp ứng việc nghiên......
Sôi nổi tranh tài trong suốt nửa tháng, Liên hoan Sân khấu Cải lương toàn quốc 2018 do Cục Nghệ thuật biểu diễn phối hợp với Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch Long An tổ chức vừa bế mạc tối 19/9, tại sân khấu Đoàn Nghệ thuật Cải lương Long An (Thành phố Tân An) bằng chương trình......
Ngày nhỏ thường đọc truyện cổ tích, hầu hết các truyện đều bắt đầu bằng câu: “Ngày xửa ngày xưa...”, cứ nghĩ là xưa lắm, xưa trước cả đời ông cố, bà cố. Lớn lên, học địa lý và lịch sử, lại phải hỏi: ngày xửa ngày xưa là thời nào? Rồi khi học về khảo cổ học, cái truyện cổ tích chủ yếu để răn đời......
1. Đêm đầu tiên ông Khương vào thành phố thăm con, nằm trên chiếc giường sạch bóng, êm ái, có quạt máy, điện màu. Song, mắt ông cứ thao láo nhìn lên trần nhà rồi trăn qua trở lại. Ông muốn pha ấm trà uống dỗ đi giấc ngủ muộn mằn, nhưng ngại gây tiếng động sợ con cháu thức giấc. Chúng nó làm việc......
…. Cơn đau quặn lên từng hồi, chị ta nghiến răng kềm tiếng rên, bơi xuồng thật nhanh về phía trước”. Nghe cái giọng kể của anh cứ như nghe Đài Phát thanh đọc chuyện đêm khuya. Tôi không nhịn được, nói: “Lúc ấy anh ở đâu mà thấy được cảnh đó?”. Anh tự ái, gắt giọng: “Thì cứ nghe đi, chưa gì đã cãi......