"Tôi viết lên đây với tất cả chân thành của lòng tôi trao anh, Ngày nào đã quen nhau vì chung hướng đời mình trót trao nhau nụ cười. Và tình yêu đó tôi đem ép trong tim, Dù bụi thời gian có làm mờ đi kỷ niệm...”. Tình khúc thể điệu slow boléro Không bao giờ quên anh được nhạc sĩ......
LÝ CHIỀU CHIỀU
Chiều Nhà Rồng, con đứng trong lặng yên
Nghe trào dâng,
lắng sâu bao niềm thương mến
Nhớ thương, nhớ thương cha già
Bao năm bôn ba quê người
Mong tìm con đường cứu dân
Xưa Bác ra đi lặng lẽ nơi này. ...
Sực nức cánh đồng mùi khói rạ rơm
Mùa đìa cạn cá tung lên hứng khởi
Tôi được sinh ra nơi đất rừng huyền thoại
Đêm Phương Nam buồn
Phím nhạc cũng chùn rơi....
Cái ngày hoa dại ngẩn ngơ
Thu xanh vào mắt, nắng bơ vơ chiều
Cái ngày hoa gạo rơi nhiều
Gió tha thiết hát những điều không đâu....
Một điệu valse nhẹ nhàng, êm ái thật thích hợp khi trời đất đang bẽn lẽn khoác lên mình chiếc áo rực rỡ của mùa Xuân. Cách đây 31 năm, trong căn gác cũ kĩ phố Yết Kiêu, nhạc sĩ Văn Cao lướt những ngón tay khô gầy trên những phím dương cầm vàng ố màu thời gian để cho ra đời tuyệt phẩm "Mùa xuân......
Mây rất xanh
Trời cũng rất xanh
Sân vườn đã rực vàng hoa vạn thọ
Tóc thề ai hồn nhiên trong gió
Rạng rỡ môi cười ban mai....
1.
Ngày hai mươi tháng Chạp âm, Lãm xách xe chạy đến trường, đứng bơ vơ giữa cái cột xi-măng đã được quét vôi trắng toát, chờ Kim đến. Sân trường mùa này vắng ngắt. Tưởng như sinh viên đã chán chê cái hộp diêm này quá rồi, nên chỉ chờ dịp cuối năm là rút đi hết. Lãm nghĩ, có thể giờ này......
Tặng Vũ Tuấn
Mười năm xa vắng sông Tiền
Sóng sông vẫn vỗ triền miên trong lòng
Mười năm phiêu bạt long đong
Đi đâu cũng nhớ dòng sông quê mình!
Nhớ thương mấy cánh lục bình
Nổi trôi như thể phận mình nổi trôi…
Sông Tiền ơi! Nhắm mắt rồi