(Tác phẩm vào vòng xếp giải Cuộc thi Truyện ngắn khu vực ĐBSCL năm 2023)
Sóng nước từ cái ghe chèo bẹo cưa đôi đám lục bình nổi trôi trên sông, làm nát những cánh hoa bưng biếc tím lịm cả khúc sông sâu. Ông Nhị lái cái ghe chèo bẹo tắp vô bờ. Sau chuyến đi cả hai đều mệt mỏi rã......
(Tác phẩm vào vòng xếp giải Cuộc thi Truyện ngắn khu vực ĐBSCL năm 2023)
Nắng chiều, ôm ngọn dừa lão gật gật như đứa trẻ chơi bập bênh mỗi khi gió ngoài sông cái nhịp nhàng thổi vô. Nắng xoa nhẹ trên lưng những người đàn bà quê sau một buổi nhọc nhằn ngoài ruộng. Rửa vội chân tay......
...
1 Cánh đồng chiều mênh mông. Đồng càng rộng khi hoàng hôn buông xuống, càng lớn hơn khi bóng người thưa thớt sau một ngày mệt nhọc. Mọi người vác cày xách cuốc trở về nhà. Đám con nít lẽo đẽo dắt trâu về. Chỉ còn lại vài bóng người leo loét trên đồng....
Cậu tôi chết. Nỗi đau đến với gia đình tôi không chỉ là sự mất mát, mà còn là sự oán trách của họ hàng bên ngoại: “Không lấy cốt cô, ba ổng đâu có chết!”, “Đang khỏe mạnh vậy mà… Có những chuyện không tin đâu có được”… Những tiếng thì thầm, kể lể xen lẫn trong tiếng khóc từ góc nhà, chái bếp cứ xoáy......
Ấu thơ của tôi là những mùa kẹo ngon bánh ngọt. Mẹ nuôi tôi bằng bát cơm đầy dẻo thơm, bà nuôi tôi bằng vị bánh quê đơn sơ mà đậm đà tình nghĩa. Ngày ấy bình yên như chim trời, vui thì chạy nhảy nói cười, buồn lại về nhà úp mặt vào lưng bà nũng nịu để chiều nay bà lại lom khom sau bếp làm một món......
Nhớ lại khoảng thời gian làm nghĩa vụ quốc tế tại tỉnh Pursat, Campuchia, thường chúng tôi chỉ khái niệm thời gian theo mùa. Mùa đây không phải là bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, mà là 2 mùa chiến dịch, nhằm truy quét bọn tàn quân Pôn- Pốt giữ cuộc sống bình yên cho nhân dân bạn. Sáu tháng đầu năm ta......
Cuối cùng thì anh em tụi tôi cũng có đồ mới mặc tết. Năm nay lúa trúng mùa và chín trước tết nên má bán mấy giạ để sắm sửa cho tụi tôi. Chị thợ may kêu má mua hai khúc vải may chung cho bốn đứa, để khi cắt may chỉ lách vải không hao. Nhờ tài khéo léo của chị ấy mà bốn đứa tám bộ, chị may thêm cho......
Tôi cất quê xưa tận đáy lòng
Bao nhiêu năm nhớ một dòng sông
Giấc mơ lặn hụp thời thơ ấu
Tiếng ngoại xa mờ nỗi ngóng trông...
Sông Cái Du vừa sâu, vừa rộng, dòng sông chảy liền qua tám xã. Vì là sông tự nhiên nên dòng chảy của nó ngoằn ngoèo uốn khúc tạo thành nhiều doi, vịnh....
Tôi về chốn cũ, về thăm mẹ
Mẹ mất mười năm vẫn bóng hình
Thương dáng ngồi ưu tư sạp gỗ
Đục mờ đôi mắt ngó mông lung...
Trước giải phóng, cuộc sống người dân huyện Gò Công Đông gặp nhiều khó khăn do vùng đất bị nhiễm mặn nặng. Kết cấu hạ tầng nông thôn thiếu thốn, lạc hậu… Bốn mươi năm sau ngày giải phóng, huyện Gò Công Đông đã “thay da đổi thịt” và từng bước khẳng định vị thế của 1 huyện biển....
Bóng tối đổ xuống. Biển đen sậm. Gió chướng thốc vào mái lá từng hồi đến buốt lòng. Thằng An thấy mẹ ngừng rên, khép mắt, nó lẻn ra cửa sau, nhẹ nhàng lấy cây cào nghêu của mẹ. Nó băng qua con đường tắt đi về phía bãi nghêu....
Bóng tối đổ xuống. Biển đen sậm. Gió chướng thốc vào mái lá từng hồi đến buốt lòng. Thằng An thấy mẹ ngừng rên, khép mắt, nó lẻn ra cửa sau, nhẹ nhàng lấy cây cào nghêu của mẹ. Nó băng qua con đường tắt đi về phía bãi nghêu. Trăng mùng mười lấp ló trên mặt biển. Nó cùng bóng mình lặng lẽ qua bãi......
Với biệt danh Nở “còm” do làm việc quá sức, từ bán bánh cam, đạp xích lô, ba gác, 2 lần bỏ dỡ việc học, Nguyễn Văn Nở đã trở thành người đầu tiên ở ĐBSCL được phong hàm Phó Giáo sư Ngôn ngữ học và hiện là Phó trưởng Khoa Sư phạm của Trường Đại học Cần Thơ....