Hoa sữa

Đăng lúc: Thứ năm - 17/01/2013 14:51
Tôi vừa bước vào phòng, Giang đã lên tiếng chào, mặt mày tươi rói:

- Chị! Em mới lên nè. Chị mới từ phòng bạn về hả?

- Ừ. Em về nhà vui không?

- Cũng vui lắm chị. Cả nhóm bạn cũ họp lại, đi chơi quá trời luôn.

Hai chị em cứ tíu ta tíu tít hết chuyện nọ đến chuyện kia, không hay đã hơn 10 giờ rồi.

Phòng KTX có 8 đứa thì hết 4 đứa đã ngủ say sưa, 2 đứa chưa về phòng, còn tôi và Giang thì hào hứng tiếp tục những câu chuyện không đầu không cuối. Hai đứa hạ giọng rì rầm để không khuấy động giấc ngủ của các thành viên khác. Biết đâu chừng đang có những giấc mơ rất đẹp.

- Chị ơi. Chị có nghe mùi gì không?

- Mùi gì em?

- Vừa rồi nghe rõ lắm chị. Mùi gì lạ lắm. Hình như là hoa của cái cây ngay ban công phòng mình đó chị.

- Không lẽ là hoa sữa.

- Hoa sữa hả chị? Ở Bình Dương cũng có nhiều cây này lắm nhưng em không biết cây gì. Chỉ thấy mùi là lạ. Nồng ơi là nồng.

- Chị cũng không rõ nữa. Chị chỉ nghe nói hương hoa sữa rất nồng và KTX có nhiều cây hoa sữa thôi.

Không hẹn mà cả tôi và Giang đều hướng mắt ra phía ban công, nhìn chăm chăm cái cây đầy lá đã bị bóng đêm nhuộm màu thẫm tối và ánh đèn đường hắt lên một màu cam sẫm.

Mắt đứa nào cũng cận nên chẳng nhìn được rõ ràng, không tài nào thấy được cái hoa sữa trông ra sao. Tôi nhủ thầm: “Sáng mai mình sẽ tìm coi thử coi nó ra làm sao”.

Lần đầu tiên được gần hoa sữa đến vậy, cảm giác của tôi thật lạ lùng, nửa thì thấy thinh thích, nửa lại không. Căn phòng dày đặc một mùi hương nồng nồng vừa khiến tôi xôn xao lòng nhưng cũng gây cho tôi cảm giác khó chịu.

Cái tên hoa làm tôi nhớ màu trắng  - như một sự liên tưởng - cho sự đợi chờ và ảm đạm (thay vì dịu dàng và mỏng manh).

Tiếng mở cửa giải thoát tôi khỏi cái nhìn đăm đắm ra phía ban công. Giang đã nằm ôm con chó bông và đang ngấu nghiến quyển Trà sữa cho tâm hồn: Mạnh mẽ để yêu. Phụng vừa về tới cũng vui vẻ mở lời:

- Hôm nay phòng mình ngào ngạt hương hoa sữa luôn hén chị.

Vậy là tôi đã không đoán sai. Đúng thật là hoa sữa.

Thấy Giang buông sách, tôi trêu ngay:

- Ngào ngạt hoa sữa thế này, em có định làm thơ không Giang?

- Chị này… Đừng ghẹo em. Em chắc làm thơ con ếch kêu ộp ộp dưới gốc cây hoa sữa quá.

- Phụng thấy mùi này sao giống mùi muối tiêu quá hà.

- Ừ. Giang cũng thấy vậy á. Mùi gì kỳ kỳ.

Mắc cười và ngạc nhiên vì suy nghĩ của 2 cô em cùng phòng, tôi cũng lên tiếng phụ họa.

- Trời, trời. Nếu thay hết những từ “hương hoa sữa” trong văn chương thành từ “mùi muối tiêu” thì không biết sẽ ra sao luôn.

- Lúc trước em đọc văn thấy hay quá chừng. Hương hoa sữa nồng nàn quyến luyến bước người đi, em tưởng đâu hương hoa thoang thoảng và dễ thương lắm chứ.

- Ừ. Công nhận mùi này không quen nhưng rất đặc biệt. Ra Hà Nội vào mùa hoa sữa chắc là sẽ tuyệt vời lắm.

- Thiệt đó chị. Nãy giờ nghe mùi này em cũng thấy quyến luyến lắm nè. Hèn gì người đi xa không nhớ

sao được.

Ba chị em cùng cười rồi ai về việc nấy. Riêng tôi vẫn mải đuổi theo suy nghĩ của mình. Ừ, hương hoa cứ thế này thì lòng nào mà dứt, mà quên cho được. Ngay cả với một người chưa từng biết hoa sữa, lần đầu cảm nhận cũng đã chạnh lòng, huống hồ…

Xóm nhà mình không có cây hoa sữa.

Nhưng góc giếng nước, nghe đâu hương hoa sữa cũng rất nồng nàn và đang vô tư níu giữ, hò hẹn biết bao người về Mỹ Tho những ngày cuối năm, giáp Tết.

Nguyễn Hoàng Tố Trinh
(Theo Văn Nghệ Trẻ số 43)
Chia sẻ: Google Bookmarks Yahoo Bookmarks Đăng lên ZingMe Đăng lên Linkhay Đăng lên TagVn Bookmarks lêb baibu
Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Theo dòng sự kiện

Xem tiếp...

 

Thăm dò ý kiến

Đánh giá của bạn về phiên bản mới này?

Tuyệt vời

Tốt

Trung bình

Bình thường

Rất tệ

Bộ đếm

  • Đang truy cập: 234
  • Hôm nay: 71765
  • Tháng hiện tại: 2272054
  • Tổng lượt truy cập: 48646181