Thương mình

Đăng lúc: Thứ năm - 15/11/2012 03:11
Chẳng có lối nào dành riêng
Trần gian rộng mà rồi quá hẹp
Cánh cửa mở ngập ngừng lại khép
Em quen nhìn vào bước chân mình!


Cái bước chân sấp ngửa tội tình
Một buổi sáng trước mặt trời ngơ ngác
Cái bước chân của người đàn bà không có quyền đi lạc
Em vịn vào câu gió hát qua rèm!
 
Em vịn vào giá buốt vai em
Để cảm nhận anh vẫn nồng ấm thế
Để cui cút buồn vui... lặng lẽ!
Nắng bên trời cũng khác nắng hôm qua...
Võ Thị Kim Liên
Chia sẻ: Google Bookmarks Yahoo Bookmarks Đăng lên ZingMe Đăng lên Linkhay Đăng lên TagVn Bookmarks lêb baibu
Từ khóa:

Võ Thị Kim Liên, thơ

Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Theo dòng sự kiện

Xem tiếp...

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

 

Thăm dò ý kiến

Đánh giá của bạn về phiên bản mới này?

Tuyệt vời

Tốt

Trung bình

Bình thường

Rất tệ

Bộ đếm

  • Đang truy cập: 397
  • Khách viếng thăm: 392
  • Máy chủ tìm kiếm: 5
  • Hôm nay: 104103
  • Tháng hiện tại: 1745516
  • Tổng lượt truy cập: 48119643